Nhà tôi là một biệt thự káh rộng rãi nằm trong một con đường nhỏ thuộc phía ngoại ô của Hải Phòng. Nhà của tôi cũng gần một trường cấp ba lên những buổi chiều thường đứng ở trên tầng hai ngắm những cô bé học sinh tan trường về mà nhớ những kỷ niệm của tuổi học trò. Như thường ngày tôi đứng để ngắm các em lớp dưới ra trường, nhưng chủ yếu là ngắm các em nữ mà thôi, Giới học đường bây giờ không còn thùy mị như ngày xưa nữa mà thấy năng động hơn nhiều.
Những học sinh nữ bây giờ họ không còn mặc áo dài nữa và thay vào dó là những bộ dồng phục bằng váy ngắn trông đáng yêu vô cùng. Cổng trường đã mở, những bóng áo trắng túa ra, tôi cứ đứng trên gác mà ngắm như vậy, đến một tiếng sau thì cổng trường đã gấn hết học sinh, tất cả bọn họ đều đã về gần hết nhưng vẫn còn một bé trông người cũng xinh xắn đứng ở cổng trường, dáng vẻ như không muốn về nhà chứ không phải đứng đợi ai cả, Tôi nhủ thầm trong lòng của mình “chắc lại là một em bò lạc đây xuống xem có kiếm chác được gì không nào” Tôi mặc quần áo chỉnh tề rồi đi xuống, Cô bé mặt buồn rười rượi đang đứng đó. Tôi tiến lại gần rồi khẽ hỏi nhỏ…
– Sao trời muộn rồi con chưa về nhà thế hả em. Trời sắp tối rồi đó, về đi, trường giờ này còn ai nữa đâu, hay là em đứng đợi ai hả…
– Không em chẳng đứng đợi ai đâu, chẳng qua là em không muốn về nhà, vậy thôi, mà anh đi đâu sao tự nhiên ra hỏi em thế này…
– À nhà anh ở kia anh đứng trên tầng hai, thấy trường về hết rồi em vẫn còn đứng đây thì anh hỏi thôi mà, có gì dâu…
Cô bé nhìn theo hướng của tôi chỉ về phía ngôi nhà, thấy ngôi biệt thự của gia đình tôi thì cô bé thổt lên…
– Nhà của anh cũng to ra phết đấy nhỉ, anh à, em hỏi anh một câu có được không, anh không đồng ý cũng không sao, coi như em chưa nói gì nhé…
– Có chuyện gì nào nói đi cô bé nếu giúp được thì anh sẽ giuóp đừng ngại…
– Em không muốn về nhà, anh có thể cho em ở nhà anh một đêm được không…
– Sao em lạo không muốn về vậy về đi không nhỡ bố mẹ mong thì sao…
– Có ai muốn em ở trong nhà đâu mà mong, họcchia tay nhau rồi không ai muốn nuôi em cả, em ở với bà nội mà, bà nội em cũng vừa mới mất, em về ở với bố nhưng không hợp với dì ghẻ một chút nào cả, chán quá, anh cho em nghỉ nhờ một hôm thôi…
Tôi không ngờ mọi việc lại tốt đến như vậy lên tôi bảo với cô bé ngay…
– Thôi được rồi anh có thể cho em nghỉ nhờ một đêm nhưng ngày mai phải về nhà đấy nhé được chứ…
– Được thôi nhưng em nói thật với anh là mai em không về nhà đâu, em sẽ sang nhà bạn em thôi…
Trong lòng tôi nghĩ “muốn đi đâu thì đi tao đâu có cấm nhưng rồi tao sẽ thịt mày cho coi” nhưng tôi vẫn lấy giong bình tĩnh bảo lại…
– Thôi về nhà đi. Kiểu gì rồi em với dì ghẻ cũng hợp nhau thôi, anh cho em ngủ nhờ đêm nay được chưa nào, mà em tên là gì thế từ nãy đến giờ em chưa nói cho anh biết…
– EM tên là Tuyết anh, còn anh, anh tên là gì thế ạ…
– Anh lên là Cường, đang làm lập trình viên, anh ở nhà suốt ngày à, chỉ đêm mới lên mạng thôi, mà em học lớp bao nhiêu rồi vậy?
– Em học lớp mười hai, thế chắc anh hơn em cũng phải đến bốn tuổi nhỉ…
– Làm gì đến thế hả em, anh cũng chỉ hơnem ba tuôi thôi, nào chúng ta về nhà anh…
Chọt nhớ ra điều gì cô bé ngần ngại lúng túng rồi bảo tôi…
– Hay là thôi anh ạ, nhỡ bố mẹ anh lại mắng em thì chết, em ngại bố mẹ anh lắm, thôi em không vào nữa đâu…
– Làm gìmà ngại mỗi mình anh ở nhà thôi à, bố mẹ anh đi du lịch hết cả rồi, cuối tuần này thì có ai ở nhà mà em ngại cơ chứ, thôi cứ về nhà anh cũng được không sao đau mà, nhà anh rộng lắm đó…
Cô bé cũng theo tôi và trong nhà, quả thatạ ngôi nhà quá rộng so với những ngôi nhà khác, Cô bé vừa vào đưa mắt nhìn xung quanh tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nói…
– Không ngờ nhà anh đẹp thật đấy, lai nhiều thứ nữa chứ, em chỉ mong nhà em được một nửa như thế này cũng đã là mãn nguyện lắm rồi đấy…
Tôi quay lại cười nhìn Tuyết Anh rồi nói…
– Làm gì mà ca tụng nhà anh gớm thế cơ chứ, nhà anh làm gì được thế đâu, nhiều nhà con gấp mấy lần nhà anh đấy chứ, thôi em vào nhà tắm mà tắm đi, nhà tắm đi xuống cuối rồi rẽ trái là đến đó…
Tuyết Anh mỉm cười với tôi rồi đi xuống, nhưng chợt nhớ ra điều gì Tuyết Anh có vẻ ngại ngùng quay lại nói với tôi…
– Nhưng mà em không mang quần áo đâu đấy thí nữa anh pảhi cho em mượn quần áo đấy nhé dược chứ…
– Chuyện đó mà cũng phải hỏi anh à, em yene tâm đi anh sẽ cho em muợn vào tắm đi nào nhanh lên rồi con ra ăn cơm…
… Bạn đang đọc truyện Gái đi bụi tại nguồn: https://truyendam.org/gai-di-bui/
Tuyết Anh vào trong nhà tắm rồi đóng cửa lạih, những tiếng xối nước vang lên, tôi thầm nghxi kiểu này tắm xong thì chắc là ngon lành lắm đây, tôi nấu ăn xong thì dọn ra bàn xong thì vào trong tủ lấy ra một bộ quần áo rồi đưa vào phòng tắm cho Tuyến Anh, Tuyết Anh thò cánh tay trắng ngần của mình cùng với khuôn amựt đầy tinh nghịch ra lấy bộ quần áo rồi vào tắm tiếp, một lúc sau thì Tuyết Anh bước ra với bộ quần áo của tôi. Nó rộng thùng thình nhưng cũng làm cho Tuyết Anh đẹp lên với bộ quần áo đó thấy tôi nhìn Tuyết Anh như vậy thì cô bé có vẻ ngượng nói lại…
– Bộ em xấu lắm hay sao àm nhìn em khiếp thế không biết…
– Không trông em đẹp thật đấy, anh không ngờ em mặc bộ quần áo như thế này lại đẹp đến như vậy thôi…
Tuyết Anh chỉ cười rồi ngồi vào bàn ăn, chắc đói quá rồi lên cô bé ăn khá mạnh mẽ chẳng còn một chút ý tứu gì cả, tôi cứ nhìn cô bé mà chẳng ăn một chút nào cả, thấy tôi cứ nhìn mình như vậy thì Tuyết Anh đỏ mặt nói…
– Sao anh cứ nhìn em vaỵa, em ăn xấu lắm à, ăn đi chứ nào để em ăn một mình à, thôi àno, anh ăn đi…
Tôi phì cười trước những lời năn nỉ của Tuyết Anh lên cũng gắp vào bát mình àm ăn, chẳng mấy chốc mà chúng tôi đã ăn xong bữa cơm. Tuyết Anh trang cả phần rửa bát của tôi, Tôi thấy vậy thi đứng bên cạnh Tuyết Anh nhìn Tuyết Anh làm, thân thể nõn nà của một hoc sinh cấp ba làm tôi thích thú Không thể nào ảt được tôi tiến lại phía đằng sau ôm nhẹ Tuyết Anh vào bên trong lòng mình, mùi cơ thể cùng mùi xà bông mà Tuyết Anh vừa tắm xong làm tôi đê mê tê dại dại cả con người, Tuyết Anh thấy tôi ôm như vaỵa không dẩy tôi ra mà chỉ nói nhẹ…
– Thôi nào anh ơi, đợi tí nữa nào, đợi em rửa bát xong đã chứ, làm ở đây nhỡ vỡ hết bát đĩa thì sao…
– Kệ vỡ thì anh mua cái khác có làm sao đâu nào, anh muốn ôm em mãi trong lòng như thế này đây này…
Tôi càng ôm chặt Tuyết Anh vào trong lòng của mình hơn, dồng thời đưa nhẹ tay lên mà bóp láy bầu vú, đúng là vú của nữ sinh có khác săn chắc vô cùng, tôi bóp như vaỵ cũng khiến Tuyết Anh cũng cảm thấy rạo rực bên trong người khiến công việc rửa bát cũng phần nào bị sao nhãng, tôi vừa bóp vú vừaluồn tay xuống mà xoa nhè nhẹ xuống vùng tam giác bên dưới, làm như vậy khiến bầu vú càng căng cứng hết cả lên, Tôi không chịu được nữa hỏi Tuyết Anh…
– Cho anh bóp vú của em, anh bóp ở ngoài như thế này chẳng sướng một chút nào cả…
– Gớm đã bóp như thế này rồi mà còn hỏi, muốn bóp thì bóp đi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Gái đi bụi |
Tác giả | Thái Mai |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú cặc, Truyện bóp vú |
Ngày cập nhật | 14/08/2021 03:33 (GMT+7) |