Cái chăn trắng đã tuột ra và Emmanuelle trần truồng nằm nghiêng, chân tay co lại như một đứa bé bị lạnh. Gã đàn ông vẫn còn ngủ.
Emmanuelle thức tỉnh dần dần, nhưng vẫn nằm bất động. Nàng không thể đoán ra bất cứ điều gì trên khuôn mặt đang yên ngủ ấy. Một lúc, sau nàng vươn tay duỗi chân, nằm ngửa ra, đưa tay kiếm một vật gì để đắp. Nhưng nàng bỗng bất động: Một người đàn ông đang đứng ở lối đi, nhìn nàng.
Từ vị trí đang nằm nhìn lên Emmanuelle thấy hắn có vóc dáng vĩ đại và thật đẹp trai. Chính vẻ đẹp ấy làm nàng quên mất là mình đang trần truồng. Nàng nghĩ: Hắn đẹp như một bức tượng Hi Lạp vậy. Nhưng tượng Hi Lạp đâu có thể sống động. Một câu thơ, không phải thơ cổ Hi Lạp, thoáng hiện trong đầu nàng: Deité du temple en ruine… Nàng muốn có hoa thạch thảo, những cỏ úa vàng, những vòng lá để đặt lên bệ chân tượng và một làn gió thổi tung những lọn tóc cong trên trán và tai của pho tượng. Cái nhìn của Emmanuelle lướt trên s6ng mũi thẳng làn môi cong, chiếc cằm đá hoa của hắn. Ngực áo hắn phanh ra để lộ một bộ ngực cao nha~n nhụi. Nàng vẫn dùng mắt nghiên cứu hắn và nhận thấy một vật đang phồng căng quá đáng dưới lớp vải quần nỉ trắng ngay gần sát mặt ‘làng. Gã đàn ông xa lạ ấy cúi xuống nhặt áo và váy dưới sàn. Hắn cũng nhặt cả slip lẫn nịt vớ và vớ cùng đôi giày lăn lóc của nàng, rồi đứng thẳng người lên hắn nói:
– Lại đây.
Nàng ngồi dậy đặt hai bàn chân xuống thảm rồi nắm lấy bàn tay đang đưa ra. Rồi với một cố gắng mềm mại, nàng bước đi, trần truồng nhưtái sinh vào một thế giới mới do độ cao và đêm tối tạo ra.
… Bạn đang đọc truyện Emmanuelle tại nguồn: https://truyendam.org/emmanuelle/
Kẻ lạ mặt đưa nàng vào phòng toilette đã từng vào với cô tiếp viên. Hắn tựa người vàovách, để Emmanuelle đứng đối diện. Nàng suýt kêu lên một tiếng khi nhìn thấy vật đó vươn lên khỏi đám lông vàng như một đầu rùa vĩ đại. Vì nàng quá thấp bé, quy đầu của hắn nhấp nhô giữa hai vú nàng.
Hắn nấm lấy hông Emmanuelle nâng bổng nàng lên một cách dễ dàng. Nàng vòng tay ôm lấy cái cổ chắc nịch của hắn, mở hai đùi cho cái vật đỏ ửng dữ dội ấy có thể tiến sâu vào nàng. Nước mắt nàng trào ra khi gã đút vào nàng một cách thận trọng, nhưtách người nàng ra làm đôi. Emmanuelle tì hai đầu gối vào vách, quặp lấy háng hắn, tìm cách giúp đỡ cho cái con rắn vĩđại ấy luồn đến chỗ sâu…
Nhất trong nàng. Nàng quằn quại, cào cấu cổ hắn, nức nở thốt lên những tiếng rên và những lời bặp bẹ khó hiểu. Nàng cũng không ý thức được rằng hắn đã sướng rất nhanh, thúc mạnh dương vật vào nàng như muốn xuyên lên đến cổ luôn. Khi hắnrútra, thoải mái, hắn cúi nhìn nàng. Dương vật còn đầy ẩm ướt làm dịu phần da thịt còn đau rát của nàng. Hắn hỏi:
– Em đã yêu rồi chứ?
Emmanuelle áp má lên bộ ngực của vị thần Hi Lạp này.
Nàng cảmthấy tinhtrùngcủa hắn đang chen chúc bên trong nàng.
– Tôi yêu anh, nàng thì thào.
Rồi nói thêm:
– Anh có muốn tôi lần nữa không?
Hắn cười:
– Chút nữa kìa. Tôi sẽ trở lại. Bây giờ thì em mặc lẹ quần áo vô đi.
Hắn cúi xuống đặt một cái hôn trong sạch lên mái tóc làm nàng chẳng dám nói gì nữa. Trước khi kịp hiểu cái gì đã xảy ra, hắn đã đi ra, để nàng lại một mình.
Nàng cử động chậm chạp như đang hành lễ (hay cũng có thể vì nàng chưa bắt khớp trở lại với nhịp độ của cuộc sống bình thường). Nàng để hương sen tưới nước trên thân hình, phủ đầy sà bông bọt rồi tẩy đi mọi sự thật cẩn thận. Nàng lấy từ một hộp rự động những khăn lau ấm và thơm chà sát khắp người, lấy một lọ nước hoa có mùi thơm của rừng cây xịt lên cổ và ngực, dưới nách và trên bộ mao phía dưới trước khi chải tóc. Nàng nhìn hình bóng mình phản chiếu trên tấm gương ba mặt và thấy chưa bao giờ nàng xinh đẹp, hồng hào và tươi mát hơn… Và Jean, chồng nàng, cũng đồng ý như thế khi ra đón nàng tại phi trường Bangkok.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Emmanuelle |
Tác giả | Hồ Xuân |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện dịch, Truyện ngậm cặc |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 03:33 (GMT+7) |