– Anh không được bắt anh Christopher lức nào cũng làm việc! Em muốn dẫn ảnh đi thăm những khlongs, cho anh thấy chợ của những tên trộm cắp…
Christopher thoái thác một cách vui vẻ:
– Nhưng tôi đâu có đến đây để nghỉ hè.
Christopher vừa vui vì gặp lại bạn cũ vừa vui vì bạn đã có vợ Hắn không dấu diếm lòng ngưỡng mộ đối với Emmanuelle. Hắn nhìn nàng từ đầu đến chân rồi nhiệt thành kêu lên:
– Cái tên thảo khấu Jean này đâu có xứng đáng với một nữ chủ nhân tưyệt vời như thế này.
Nàng đùa cợt:
– Thế lạicàng hay. Tôi sợ lấy mộtông chồng quá xứng đáng lắm!
Họ thức thật khuya đêm đó trong vui vẻ ồn ào, chỉ đi ngủ khi. Cơn buồn ngủ chiến thắng Emmanuelle, làm nàng cụp mắt lại trong chiếc ghế bành rộng dưới tàn cây bông giấy của sân dưới nhà. Trời không mưa. Những con ễnh ương im tiếng. Những vì sao lấp lánh trong sáng như trong mùa khô. Giữa tháng tám lâu lâu mới có một ngày đẹp như hôm nay.
… Bạn đang đọc truyện Emmanuelle tại nguồn: https://truyendam.org/emmanuelle/
Emmanuelle ngủ khỏa thân. Nhưng khi thức dậy ăn sáng với chồng ngoài bao lơn lớn của phòng ngủ, nàng mặc mộtchiếc áo ngủ rất ngắn trong những bộ nàng đã mua khá nhiều truởc khi rời Paris. Chiếc nàng mặc sáng nay trong suốt và có màu giống hệt da thịt. Phần trên hở cổ thật sâu và chỉ có ba chiếccúc cài ở thắt lưng. Gió thổi nhè nhẹ tung vạt áo lên. Emmanuelle đột nhiên cười:
– Trời đất! Em quên mất hôm nay nhà có khách. Để em vào mặc thêm cái gì.
Nàng toan đứng dậy nhưng Jean cản lại, ra lệnh:
– Em không thay quần áo gì hết. Em cứ như thế được rồi.
Nàng không phản đối vì thấy kể ra ăn mặc như vậy cũng được bởi vì nàng đã quen với bao nhiêu người nhìn nàng trần truồng rồi. Thái độ của Jean kéo dài thói quen thời thơ ấu của nàng, bởi vì ở nhà, cũng thật vô lý khi phải ăn mặc kín đáo khi ngồi ăn với bố mẹ. Thực ra nàng đã mua những áo ngủ nàychỉ vì tính thích đỏm dáng chứ không vì xấu hổ.
Trái lại, Christopher không thấy thoải mái như vợ chồng gia chủ. Ngồi đối diện Emmanuelle, anh không sao rời mắt khỏi cặp vú lấp loáng ánh sáng mặt trời, hai đầu nhọn đẩy căng lớp vải về phía trước nhưhai điểm máu. Khi nàng đứng dậy đưa bánh, trái cây, mứt cho anh, gió nhẹ ban mai thổi vạt áo lên để lộ chiếc rốn xinh và khi nàng tiến lại gần, phần tam giác dưới quần lót mỏng gần mặt anh đến nỗi tưởng như ngửi thấy mùi hoa muguet.
Anh không dám đưa ly trà lên môi nữa vì sợ mọi người khámphá ra tay mình đang run lên. Anh nghĩ một cách điên cuồng: “Mình làm sao đây nếu bây giờ phải đứng dậy? Hay nếu có ai kéo khăn trải bàn ra?”
Nhưng may mắn cho anh là’Emmanuelle trở vào phòng trước khi hai người đàn ông ăn xong. Do đó Christopher có đủ thời gian cho cơ thể mình dịu xuống bình thường.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Emmanuelle |
Tác giả | Hồ Xuân |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện dịch, Truyện ngậm cặc |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 03:33 (GMT+7) |