Chưa chi mợ Tẽo dạng rộng hai chưn ra, thằng Đực nhìn cái lồn nở lớn thì tợp luôn một phát và cắn lùng bùng đếch chịu nhả. Mợ Téo kêu ú ớ, thằng Đực nghe càng thêm bị khích bác nó cắn lồn mợ đến sưng vều và thò ngón tay vào vét càng làm mợ chết lên chết xuống.
Mãi, mợ Tẽo năn nỉ ỉ ôi sùi cả bọt mép ra, thằng Đực mới chịu leo lên. Nó giương hai giò mợ như hai cánh máy bay cánh xòe cánh cụp và nhét cu vào giã tận cùng. Mợ Tẽo gồng bưng người lên chìa lồn cho nó đâm tận mạng. Người mợ vùng vẫy như lọn giò bị thít chặt, lật bên này, lật bên kia, cái lồn ngoạm oàm oàm vào buồi thằng bé miết căng dữ dội.
Thằng Đực vừa nắc vừa trêu: Tôi địt mợ có bằng lão ấy không. Mợ Tẽo sướng bưng đít nên trả lời gọn lỏn: Giỏi, hay hơn nhiều, anh địt tôi còn thấy có gió, chứ thằng chả địt càng làm tôi ngứa lồn thêm. Thằng Đực tán luôn: Vậy thì lúc nào thèm, gọi hẹn hò để tớ mò sang địt cho đỡ khổ.
Chợt nó sực nhớ ra dặn dò: Nhưng cấm nói đi nói lại với ai, kẻo rầy rà lắm nhé. Mợ Tẽo chỉ biết gúc gắc đầu ra vẻ đồng tình vì chẳng gì lồn mợ cũng đang được ăn một bữa no nê túy lúy.
Thằng Đực địt phăng phăng và nhân đà hỏi luôn: Ấy tên mợ là gì để chỗ thân quen biết gọi cho đúng. Mợ Tẽo nứng da diết nên ngọt ngào thưa: Em tên là Xoan. Thằng Đực suýt phụt cười: Mẹ kiếp, vậy mà mợ chủ kêu bà này là Bềnh, bà nọ là Tẽo, hóa ra các mợ ghen nạnh nhau nên dùng tên xấu xí quàng lên nhau.
Mợ Xoan được thằng Đực cạy văng cục nứng ra thì nằm tấm tắc khen mãi. Trông nó nhỏ chỉ bằng nắm tay mà chơi vừa dai, nghề vừa giỏi, lại còn khéo ninh nọt trước sau mới nể. Bất chợt mợ ấm ức ngang: Sư nó, đời sao bất công thế này, người chẳng cần thì lại vớ được thằng quái, còn mợ hì hụi tìm mãi cũng không ra. Thế nên mợ gạ gẫm nó: Hay là anh bỏ quách nhà này về với tôi. Cơm no, bò cưỡi, nhất định tôi nuôi và săn sóc anh tận tình, chứ ở đây anh có được hưởng cóc gì đâu mà quyến luyến.
Thằng Đực đóng kịch thật tài, nó thở dài sườn sượt, than trống không: Thế mới khổ, đến nhìn cũng dám nhìn, ngắm cũng chẳng dám ngắm. Và nó kể y như thật: Lắm hôm loáng thoáng thấy mợ chủ loe xoe cái áo ngắn, vừa đinh ghé mắt nhìn trộm thì đã bị mợ nạt đuổi đi.
Mợ Xoan cảm động ôm chầm lấy nó giúi vào ngực: Anh thèm đến thế kia à. Đấy, tôi cho anh đấy, xả láng, chẳng e dè sợ sệt gì cả. Hít cho đã đi, để nó mụ người chết sớm. Thằng Đực lon ton áp mặt vô, vùi vùi hai bầu vú mợ và mặt đừ câm làm mợ Xoan càng xiết chặt lấy nó rên rỉ.
Nó vùi thét thì dùng chót mũi gẩy gẩy lên từng cái núm vú tưng tưng, mợ Xoan xoắn cả ruột gan vì cái trò nghịch tinh của nó. Mợ xuýt xoa từng chặp, thằng nhóc đưa tay bợ lấy hai vú mợ, lắc lắc cho sóng sánh như đông sương rồi hít hun da diết.
Mợ Xoan thở nhè nhẹ và ra chiều nghe ngóng xem nó còn định giở trò gì. Chỉ nghe thằng bé hổn hển nói với vú mợ như thằng điên nói một mình: Cha mày, sao mà dễ ghét thế, của nợ ạ ! Bố lại cắn cho một phát giập hết đầu vú ra mới hết nhơn nhơn tự đắc.
Mợ Xoan giật thót người, rùng mình, chỉ sợ thằng cà chớn làm bất tử, nên hai tay cụ bị để có gì thì kịp xô nó ra. Ngờ đâu, thằng bé lại vồ lấy từng cái vú, nhét cái núm vào lỗ mũi mà hít sâu, hít đậm, làm mợ nhẹ cả người.
Nó nâng vú mợ, xoa tròn tròn khắp từ dưới lườn ra tận đầu chót làm bao nhiêu sợi dây tăm tăm nhộn nhạo cả lên. Nó hít một bên, ngón cái khảy lia chia một bên làm cả hai vú mợ thi nhau cứng rồ cứng dại. Nó ngây ngô ngắm nhìn cái đầu vú nở loe như hột trái doi và hằm hè nhe răng ra ướm ướm.
Mợ Xoan thích thì có thích mà ớn, trông nó cứ chực sắp bặp vào làm mợ hết cả hồn. Mợ phải răn đe nó: Trầm trồ thôi, thích thì dụi giặm, hoặc thè lưỡi rộng ra mà chà mà liếm, chứ đừng cắn, núm vú choét ra chảy máu, em sợ lắm.
Ôi chao, cái tiếng “ em “ nghe nũng nịu và tha thiết biết bao. Thằng Đực càng trêu mợ: Ấy, sợ thế chứ chẳng sao đâu, có cắn thì cũng xong, trăm bà e dè mà bị cắn có bà nào lăn đùng ra chết đâu nà.
Mợ Xoan chấp chới nghĩ như vậy là thằng bỏ mẹ đã từng cắn vú nhiều người nên mợ hỏi dò: Thế anh đã cắn ai chưa mà rành rọt thế. Thằng Đực phanh ngay kịp, nó lại thở dài ào ào: Cắn được đã phúc, bà nào cứ vừa len lét chực nhìn đã bị chửi toáng lên, còn xơ múi gì nữa.
Vậy là nó mở máy tán mợ Loan ngay tắp lự: Có đâu dễ dãi như mợ, vừa đến nhà đã cho bú, bóp vú và địt luôn nữa. Mợ Xoan õng ẹo phân bua: Thì cũng tại cái thằng chồng của em nó nửa đời nửa đoạn nên em mới nổi ngứa khắp người.
Rồi mợ vuốt tròn khuôn mặt thằng Đực mà nói đả đớt: Còn anh cũng tài tình nữa, xoa bóp vai mà lại lột áo em ra, bảo sao em không rung động. Hai tay anh ma mò, ma cạo vò vú em như vò bột, em rức muốn chết, đang cơn nứng mà anh vọc thì em nhịn gì nổi.
Thằng Đực ỡm ờ hỏi xỏ: Thế địt em vậy có tới hun, hay là chưa ăn thua gì với cái khát khao mà em cố nhịn. Mợ Xoan như gõ nhịp: Anh địt đến lòi rom ra mà bảo chưa tới thì còn muốn gì hơn. Em nói thật, chưa bao giờ lồn em thỏa mãn cực độ đến như thế.
Và mợ huyên thuyên kể: Ui chao, buồi anh nóng như than hầm, nhét đến đâu em nghe rực đến đó. Anh nắc cũng kinh, quết như quết giò quết chả, anh địt mà còn bóp vú, nút lưỡi, em muốn đờ cả người. Anh giập thoăn thoắt, em phải nín thở qua sông, đến khi anh ra, em tưởng như vòi rồng bị bể.
Mợ nói mà ngúc ngúc toàn người, thằng Đực nhìn say mê hai bát đông sương xập xình và con sò lông mấp máy, nó khệnh khạng nhắc: Thế là mợ sướng hẳn hoi chứ gì, nhớ lấy, khi nào muốn địt nữa, hú một tiếng, tớ bò sang phết cho.
Mợ Xoan sướng tỉnh cả người, chỉ biết láy đi láy lại: Thật nhé, nhớ nhé, đừng nuốt lời mà em giận. Thằng Đực một hai gằn tới gằn lui: Được rồi, nhớ mà. Để mợ yên tâm, nó vuốt đến tách vào lồn mợ e hèm: Lồn thế này, quên sao được. Nó giơ tay lên nhứ, định phát cho một cái bép, mợ Xoan kịp đưa tay đỡ và kéo bàn tay nó hôn rối rít.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ nát lỗ lồn mợ chủ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ với chủ nhà |
Ngày cập nhật | 16/01/2018 09:04 (GMT+7) |