Thằng Đực vẫn hô to quân ta xông pha, mợ chủ im re nằm không nhúc nhích. Thằng nhỏ đánh phủ đầu, giội những quả bom uỳnh uỳnh làm mợ tối tăm, quíu lại. Tiếng đạn bay rin rít, đợt xung phong này xem ra dốc toàn lực ăn thua, mợ không kịp trốn vào đâu được, đành đưa lưng ra chịu.
Thành địch bị trút đủ thứ bom đạn kinh hoàng. Lơ thơ đã có tiếng kèn thu quân lanh lảnh. Mợ chủ thấy chỗ nào cũng bê bết mỡ dầu, các nắp nhạo, nòng súng đều vẹo qua một bên vì bắn rát quá. Bây giờ thì chiến trường hoàn toàn im lặng, mợ chủ nghe rõ tiếng nức nở đâu đây. Và mợ cũng nhận ra tiếng róc rách của một bình toong bị thủng. Mợ uể oải liếc lén nhìn, ui chao cái hố mợ trốn vừa nãy sao đặc quánh bùn lẫn nhớt.
Mợ ngao ngán nhủ thầm: Chiến tranh tệ hại thật, chẳng còn thứ gì ra hồn. Nhưng mợ lại len lén thích vì dường như bên cạnh đau thương mợ cũng được đền bù vì thấy chỉ còn mình sống sót.
Thằng Đực đang nhấc bổng và cuộn tròn người mợ chủ để đục những nhát rựa mạnh mẽ cho mợ quíu thì bỗng tính đồng cốt của mợ nổi lên. Mợ chửi như giặc: Con mẹ mày, đéo bà mà bẻ ngược bà lên, như cuốn nem, cuốn chả, lại còn vác khiêng bà làm như bà là cái càng xe bò nhà mày. Bà đéo chơi nữa, bà mỏi rồi.
Chưa chi mợ chủ quẳng đùng hai giò xuống. Chúng đang là hai gọng càng xe thì giờ thành cái cánh mở cánh xòe của chiếc máy bay tàng hình do thám. Mợ duỗi xoẹt hai cổ chân rơi ra khỏi vai thằng cún, nó chao đao tựa cái bị nặng bị vứt mạnh xuống, tưởng chừng nó có thể bị hất văng ra.
Thế nhưng mợ chủ khôn mà đếch ngoan, thằng bé đang đu trên người mợ, giờ bị lăn tòm xuống thành bị rơi không xuống tấm nệm. Người ngợm mợ vốn đẫy đà, dầy cộm, mợ nhấc chân ra, khác nào mợ thả thằng chó xuống bụng mợ một cách ngang nhiên.
Cái dùi cui của anh cảnh sát công lộ đang cắm hờ hững bỗng bị giúi sâu làm thằng Đực xính vính. Nó có cảm tưởng lóng mía bị vùi đâu mất dạng trong cái lỗ trồng. Nó rung người lên, con cắc kè rúc loi nhoi trong cái túi tối thẳm cũng quậy lao chao. Mợ chủ giãy lên đùng đùng.
Mợ bíu lấy lưng thằng bé, các móng tay nhọn đâm cật lực vào và kẹp chặt giò vào hai bên hông thằng nhỏ mà đảo, mà lắc như lắc hột. Mợ nói tục khiếp: Bố mày, chui được vào cái chỗ khắm, sao mày hăng tiết vịt thế. Mày làm bà cũng trợn trạo theo và mợ lắc thằng cà lơ khiến nó thấy đủ ngàn sao trên trời chiếu rực.
Nó nhìn mợ ngây ngô, bặm trợn mà sợ. Mợ bê nó như ôm bao xi măng dện ầm ầm xuống, đầu bao rách vỡ, bột xịt ra túa lủa. Mợ chửi văng mạng: Này giập cừ, này đóng móng, bà dọng cho mày gãy bố nó dùi cui để hết nhi nhoe ra đường quơ loạn xạ, tìm chút cháo.
Thằng Đực sợ ra mặt. Nó đang sướng tận mây xanh mà cũng phát hoảng. Nó chỉ kêu lên: Con lạy mợ, con chỉ có chút mẩu làm giống, mợ đừng bể gãy của con. Mợ chủ tựa chẳng nghe nên càng rống tợn: Tiên sư mày, bà đang nứng sần sần mà mày đéo bà thế thì bà chịu sao nổi ! Bà chẳng bẻ để mày đi đéo mụ khác cho bà nằm trơ lồn ra à !
Thằng Đực hiểu ra, mợ chủ muốn chơi trội kiểu độc quyền nên lo trấn an mợ: Con không dám đâu, con địt mợ cũng lòi dom rồi còn địt đéo cái khổ nào nữa ! Mợ có đưa mụ Bềnh, mụ Tẻo gì thì con cũng chỉ xin đòi “ cơm hè “, chứ chơi chẳng được.
Mợ chủ càng chạm nọc: Con đẻ mẹ mày, đang cưỡi bà mà mày còn tơ hào mụ nọ mụ kia. Bà thì kẹp cho mày vẹo quay cu lơ cho có nhìn thấy lồn mấy mụ ấy mày cũng chỉ thèm rỏ dãi cho đáng !
Thằng Đực lại một phen mở máy tán: Nào con đã biết cái lồn ngang, mu dọc gì các mệ ấy đâu, chẳng qua mợ gióng lên thì con nói để mợ yên chí. Và ra vẻ anh hùng rơm, nó chê sát ván: Gớm lồn to mà báu gì, con chui cứ như cái xe con húc vào hầm chứa B-52. Con chỉ thích địt lồn mợ nó vừa vặn với cái chầy của con thôi.
Mợ chủ có vẻ hài lòng nên thưởng ngay cho nó vài đợt nâng lên dện xuống làm rung rinh cả chỗ nằm của nó. Thằng Đực cứ như cái bị, cái chày vồ, cái mủng vung lên loạt xoạt và đâm dầm xuống lồn mợ. Dùi cui nạo những mả mẹ gì mà giúi giụi thấy kinh.
Mợ chủ lại hét lên: Tao quẳng lên thì mày phải nắc xuống, chứ sao ì ì ra đó. Bộ mày nghĩ chỉ có cái lồn tao sướng chứ còn mày là đồ bỏ sao. Thằng Đực cuống cuồng nên phải chống tay mà giập.
Mợ lại chửi: Mày ăn gian, mày địt lồn bà mà mày đéo bóp vú bà thì còn sướng đâu cho trọn. Mày có vớ ngay cả hai vú mà bóp và nắc cho tao đến chốn tuyệt đỉnh coi. Khốn khổ thằng Đực, đời ăn trả, trả vay, nó tối tăm mày mặt mà vẫn phải cố tỉnh để chiều chuộng mợ.
Nó ôm nhàu lấy vai vú, lấy tấn nhấc hẩy giập loi choi. Nó nghĩ mợ phải kêu đau vì nó lôi giật vú mợ mới có thế nắc sâu xuống, thế mà mợ rối rít khen: Thế ! Thế ! Mày địt thế mới là địt. Lồn được ngoáy, vú được bóp, vậy mới gọi là nứng.
Mợ cứ như tay phi công trưởng quán xuyến chỉ huy hết, ra lệnh phi hành đoàn lung tung lên, thằng Đực tuy được địt lồn mợ cũng chẳng thấy hứng thú nhiều. Nó vẽ ra trong đầu phải hành hạ mợ cho bõ ghét. Lần này lỡ bị bắt chẹt, nó đành mím môi mím lợi mà địt cho mợ văng khí ra, cho bả hạ hơn nứng chết tiệt cho rồi. Bận sau nó phải bắt mợ làm những gì nó thích mới quân bình ức bực.
Nó gào với mợ chủ: Con nắc tới tấp đây, mợ chịu khó bệu lồn ra con giã cho hết nứng. Mợ ngoan ngoãn ngay, ngúc ngắc dang hai chân đến không còn dang được nữa. Thằng Đực nhìn thấy lồn mợ cộm lình phình thì nó hứng lên.
Nó vẫn bóp vặt hai cái vú và điều khiển mợ bưng lấy mông giở cao lên cho nó thọc. Mợ còn chiêu đãi thêm cho nó bằng cách hơi nạnh người ra sau cho lồn đúng tầm oanh kích của phản lực cơ, tha hồ cho nó bỏ bom tự do, sập bố nó lô cốt, hay ổ cao xạ gì cũng xong.
Thằng Đực trợn trừng vừa nhắm đúng mục tiêu tương bom, vừa bóp lên cần để ngàm mang bom không bị nghẽn, nó dội ào ào, cỏ cây gì dập nát, hầm hố gì bể tung, rận riếc lóp ngóp bò ra cũng bị bom tương vào lăn quay tại chỗ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ nát lỗ lồn mợ chủ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ với chủ nhà |
Ngày cập nhật | 16/01/2018 09:04 (GMT+7) |