Mợ chủ chuế quá, thằng bé mà chảnh, mà oai ra phết. Nhưng vì phép phải tùng quyền, mợ đành nhũn với nó cho xong: Ấy là tao sợ mày bẩn nên đòi lại cái sịp thế thôi, còn mày chẳng trả thì cứ giữ lấy, tao có cật lực đòi đâu mà mày giận.
Thằng Đực được mợ vuốt ve, có vẻ hả. Song vốn tính tam tam tứ tứ, nó bĩu dài môi nói huyên thuyên: Dơ với bẩn, cũng toàn là thứ của bà. Người phê phán hay chê bai hay không là tôi đây này, bà thì biết cóc khô gì mà ý với kiến !
Y như rằng, nó thuyết một thôi một hồi làm mợ chủ tối cả mắt. Nó gằn giọng: Mợ bảo dơ mà ì à ì ạch giúi mãi đì vào bắt ông kễnh say như chết kia hít. Lão đã chẳng nhắp được môi làm mợ xì xà xì xụt khó ngủ. Tôi ra tay giúp mợ đùn mớ rác tấp chỗ cạn, mợ chẳng khen thì chớ lại còn bắt nê bắt nết tôi. Tôi hỏi mợ nếu vừa rồi tôi không dùng cây sào quơ mạng nhện và thông cống thì liệu bây giờ mợ có bò xuống đây để bắt tôi mò cho mợ thích không.
Thằng nhóc nói đúng quá, mợ chủ ú ớ không trăng sao gì được. Miệng mợ há ngoác ra, hai tay là là lia trước mũi, mợ có vẻ thấm đòn. Thằng Đực thấy mợ tiu nghỉu thì không nỡ nói thêm nên vờ vờ hỏi mợ: Nào thì mợ cần gì, nói ra, liệu con xem giúp được gì thì giúp.
Mợ ấm ớ hội tề, ấp úng vì bị cây đòn dông của thằng bé đâm xóc vào hông (giờ mợ mới nhận ra, vậy mà thằng cu ly còn ra cái điều nhặng xị), nên mợ nói lào khào: Tao muốn mày ru mợ ngủ một tẹo, chứ nằm cạnh lão thây ma tao khó giỗ giấc ngủ quá.
Thằng Đực đã vội ngọt ngay được. Nó đớt đả mượn giọng con trẻ trêu mợ: Xế xì mợ muốn con ru bằng cách nào đây. Mợ chủ nói chả đâu vào đâu: Tao cũng chẳng biết nói sao cho đạt, mày có kinh nghiệm, chắc mày biết cách ru. Chẳng hạn như vừa nãy mày nói để dịch xê cái nốt ruồi mà mày lại cuỗm bố lồn mợ lúc nào mợ cũng chả biết nữa là. Thằng nhỏ bắt tức cười, song phải làm mặt nghiêm. Nó ỡm ờ hỏi mợ: Thì muốn qua sông phải lụy đò, con không nhử làm sao mợ cởi cho con xoay.
Và nó quay sang hỏi nghiêm túc: Chớ bây giờ mợ có muốn con xoay nữa hôn ? Mợ chủ đã ranh mà nó còn ranh hơn mợ. Khi nào mợ nịnh để thằng cún phục vụ cho mợ thì mợ luôn ngọt sớt giọng mợ mợ con con, thằng này cũng vậy, nó mà xưng con là y như nó muốn vòi chuyện gì.
Nhưng mợ nghĩ kệ bố mày, miễn là mày giúp tao giải quyết cái bực đang đánh vật trong người nên mợ nói ngọt xớt: Dào, mày muốn xoay, muốn chuyển gì mợ cũng chịu hết. Ấy, để lơ mơ cái nốt ruồi mọc lệch chỗ, có khi xúi quẩy bỏ mẹ.
Vậy mà thằng Đực vẫn đỏng đảnh mới chết. Nó chối phắt: Mà thôi, mợ ơi ! Con làm luộm thuộm, nhớt dãi vương đầy, mợ lại kêu rên bẩn với dơ. Bà mợ cuống cuồng lên sợ thằng bé từ chối thì nguy vì cái đòn dông của nó cứ đâm lùi xùi vào hông mợ nên phải nói lảng: Dơ có lúc chứ mày, nó dính ở sịp thì trông dơ, chứ còn dính ở bim thì sạch là cái chắc.
Thằng Đực hăm hở bằng chết mà cố làm vẻ bất cần: Thế nhưng dính vừa vừa thôi, đằng này mợ dầm dề như mớ mẻ thiu, vừa gây vừa nhão, con chả dại. Mợ chủ quính, chẳng còn đãi bôi và lịch sự gì nữa, vớ luôn cái lóng mía của thằng giặc mà thít chặt lại. Thằng nhỏ tím tái lại vì mợ sùng bóp cả dái lẫn hột muốn chạy lên cổ, nó phải hét: Mợ làm gì tựa bóp lòi chim con ra vậy.
Mợ chủ nghiến chặt răng, bóp luôn hai cái, thằng Đực kiễng bật lên răng rắc. Mợ rủa nó: Đéo tía ! Bà nứng mới nhờ mày một tẹo, mày kênh kiệu với bà, để bà lộn hột mày ra nhai chơi cho mày hết làm dóc.
Thằng Đực lạy tế sao. Miệng nó xuýt xoa: Con xin vâng, mợ để con phục tùng theo ý mợ. Lại đến lượt mợ làm cao: Tao đéo cần con củ cặc mày nữa. Tao bóp cho vỡ bố nó ra rồi tao đi hầu tòa, cho mày liệt bố nó đi, hết đường làm khổ đàn bà, con gái.
Thằng Đực trông thảm thương quá cỡ. Nước mắt đổ chan hòa, nó như con chó bị trẻ nghịch tinh lấy tro hắt vào chỗ lẹo, nó ôm nguyên đì mà kêu réo rắt thiệt đau: Chết con, mợ ơi ! Mợ đưa đây con sờ cho, mợ tha cho con.
Bà mợ hơi lơi tay lầm bầm: Cho mày tởn tới già. Tuy thế mợ cũng đổ phịch ngửa người ra cho thằng bé trả nợ: Mày làm cho ra hồn không tao lại bẻ gẫy thì đừng trách. Thằng Đực tiêu hết tán đường của cục nứng, nhưng sợ mợ một phép. Nó nghĩ phen này mà làm trầm trà trầm trầy bị mợ bẻ thật, bỏ mẹ.
Nó ngoan ngoãn bò xê lại gần mợ. Nó run run bàn tay lột quần mợ ra, đúng y chang, lồn mợ đầy ăm ắp dãi nhớt. Lông lồn mợ dầy nên khí văng ra bám trông chẳng khác sao đan kín bầu trời. Đang cơn sợ như thế mà thằng Đực cũng nghĩ ra được ý: Bữa nào phải cà khịa để bà cho mình tỉa bớt lông lồn, chứ để um tùm thế này thì che lấp hết.
Mợ chủ nhìn thằng bé lừng khà lừng khừng lại hét: Mày nhìn cái củ cặc gì mà lâu lắc thế. Có bóp ngay hay để tao làm với mày. Thằng Đực rối rít thưa: Con làm mà, con làm mà. Mợ cho con thở cái đã.
Thế là thằng cà lơ xà ngay xuống, lấy hai tay vạch đùa mớ lông quanh lồn mợ giống người tìm hang phải vạch cỏ, vạch bụi lấy lối đi. Mợ chủ thấy tay thằng chó chết lăng xăng thì có vẻ hồi hộp. Mợ kéo quách cái áo lên khỏi đầu để vú chìa ra, mợ nghĩ để thằng cún lấy đà mà xé xác mợ.
Thằng Đực hể hả nhìn lồn mợ ngáp ngáp, nó chóp chép miệng và bỗng nhiên mợ thấy hai vú rung lên. Mợ nghĩ mắt thằng này dâm chúa, nó mới nhìn liếm mép mà mợ đã nhủn cả người. Thằng Đực xoa nhè nhẹ và vỗ bép bép, không mấy chốc cả cái lồn mợ đã sưng mọng lên.
Thằng nhóc hận mợ chủ ghê gớm. Nó ức vì mợ ỷ có đồng tiền thuê nó nên hiếp đáp, làm tình làm tội nó hết cỡ. Thấy cảnh mợ bấn xúc xích vì thiếu ái ân, nó dốc hết lòng xun xoe, lo lắng cho mợ. Đành rằng nó có tí ti lợi dụng mợ để xem được cái ti, nghía được con sò, nhưng phải nói chính mợ cũng toa rập thì nó mới làm được.
Nó đã trổ hết ngón nghề và vận dụng cạn sức trai để đưa mợ lên tuyệt đỉnh vu sơn, mợ đã chẳng biết ơn thì chớ, lại còn mắng mỏ, chê bai làm nó phát cáu. Lúc nãy, nó mà không quát hét lên, hất thẳng vào mặt mợ những lời còn hơn chửi thì chắc mợ còn lải nhải nói nhiều.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ nát lỗ lồn mợ chủ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ với chủ nhà |
Ngày cập nhật | 16/01/2018 09:04 (GMT+7) |