Lúc đầu mọi ngllời tưởng xác Hòa là vợ Ba, nhưng kết quả giảo nghiện lại cho thấy là không phải, vì khi so sánh với những lời khai của nhóm đặc công bị bắt, cơ quan cảnh sát tìm ra đó không phải là Xa. Người ta cũng lôi ra được hồ sơ làm răng của Xa cách đây mấy năm về trước trong một phòng chữa răng ở Tân Định.
Tới giờ phút này Cảnh Sát mới bắt đầu hợp tác thực sự với cơ quan chàng, vì sau khi lần mò ra tổ chức của Ba và truy lùng ráo riết các đồng lõa thì tụi đặc công này biến đi ngay. Cực chẳng đã, cơ quan chàng phải giăng một mẻ lưới bắt hết những tên trong đường dây này. Tuy nhiên vì không biết bên cảnh sát làm ẩu nên đã không ra tay kịp thời, làm một số khác biến mất. Quan trọng nhất là Xa và Xuân, vì cả hai nhân vật này mới là giống mối liên hợp giữa các mục tiêu đang theo dõi!
Bây giờ kiểm lại chĩ còn có mỗi mình Na là người duy nhất đáng quan tâm trong Điệp Vụ Lột Trần. Vậy mà cô nàng này chúi mũi vô sòng bài, cộng tác với bà Hồng giết cô Anna để thủ lợi. Tội nghiệp cô đầm lai này không biết gì về âm mưa của bà Hồng nên làm bao nhiêu tiền đều lọt vô túi bà Hồng hết. Mặc dù Hòa đã chết, Nụ và Na là người của địch trong sòng bài, nhưng bây giờ tin tức ở đây Việt có thể nhờ vào nhân viên của sở trà trộn trong đám ngllời chơi bài. Chàng đã nhận được con số đích sác bà Hồng ăn bao nhiêu tiền mỗi tối và cô Anna vay mượn như thế nào. Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thấy đám qủi cái trong cư xá cục cựa gì hết.
Việt bắt đầu mệt mỏi vì tự nhiên công tác này có vẻ đi vô con đường tào lao. Không đáng phải đổ hết lực lượng tinh tuệ nhất của sở vô như thế này. Nhiều khi chàng nghĩ, bắt mẹ nó hết mấy con nhỏ làm công trong cư xá có liên quan tới địch cho đỡ khổ, theo dõi tụi nó làm gì cho mệt. Còn sòng bài chàng chĩ cần ho một tiếng là dẹp tiệm ngay. Có lẽ biết tinh thần Việt sa sút như vậy, Đại tá Hai đã cho chàng hay phải cố gắng hơn nữa, vì sắp sửa tới lúc sống chết với địch rồi chứ không phải chuyện chơi. Những báo cáo của Việt gửi về rất cần thiết cho trận chiến trong những ngày sắp tới. Tuy vậy, Việt vẫn cảm thấy không còn hăng say như trước nữa. Sáng nay chàng nhận được tin bà Hồng muốn mời chàng đi ăn cơm trưa ở Đồng Khánh. Việt băn khoăn hết sức, nếu không nhận lời sợ bà. Hồng giận thì đừng hòng bước chân vô cư xá, còn như đi chơi với bà coi bộ cũng lạnh cắng lắm. Hồi này hình như ông tướng đã để ý tới bà nhiều, không phải vì chàng mà vì nhi~u thanh niên khác trong sòng bài theo tán tỉnh bà. Nhất là lời hăm của ông tướng báo cho An Ninh phải dẹp sòng bài để bà hết chỗ chơi. Lời nói của ông tướng chồng bà Hồng không còn là lời hăm dọa suông với bà vợ trẻ trong gia đình nữa, nó đã trở thành sự thực.
Vừa rồi ông tướng đích thân gặp Đại tá Hai, đặt vấn đề dẹp sòng bài này vì không thể để nó ở đó, có thể làm ô danh Hải Quân. Cực chằng đã Đại tá Hai hứa sẽ thi hành lệnh trên ngay, tuy nhiên xin cho vài ngày để điều tra hư thực thế nào mới dám ra tay, vì còn sợ đụng chạm tới nhiều giới chức liên hệ.
Việt đoán có lẽ vì vấn đề này mà bà Hồng muốn đi chơi với mình. Chàng thấy dù muốn hay không cũng không thể từ chối được, ngay cả biết chắc là ông tướng cho người theo dõi chàng cũng phải lao đầu vào “cặm bẫy” này. Chàng chịu gặp bà Hồng trong Nhà Hàng Đồng Khánh. Hôm nay anh chàng Việt đạp xe cyclo đã phải lột xác. Điều này tối ky trong nghề nghiệp và nhất là trong giai đoạn này. Nhưng Việt không đuợc phép đóng bộ anh phu xe đi chơi với bà tướng được. Bởi vậy chàng mới phải hẹn bà Hồng ở một nơi kín đáo và thật sang trọng này!
Chân tướng phu xe của Việt bà Hồng không bao giờ ngờ tới, mặc dù từ trước tới nay bà vẫn biết Việt là con người muôn mặt, nhưng chẳng bao giờ ngờ được người tình của mình lại đội lốt phu xe hoạt động nhắm ngay vô nơi cư ngụ của mình cả. Thực sự bà Hồng khó có dịp gặp Việt trong lớp hóa trang này, vì bà ít khi ra đường, khi cần đi đâu đã có tài xế lái xe của ông tướng đưa bà đi.
Hôm nay trời Saigon nóng như lửa đốt, Việt mặc bộ đồ thể thao của dân chơi quần vợt như một eông tử nhà giầu Cặp kính mát Pi – lốt gọng vàng càng làm cho khuôn mặt Việt có vẻ trưởng giả hơn. Chiếc đồng hồ đắt tiền bà Hồng mua tặng chàng mấy tháng trước được Việt đeo vô, hàng ngày không bao giờ Việt chạm tới mấy thứ này vì nó không hợp với “nghề” đạp xe cyclo của chàng.
Chọn một bàn khuất vô phía trong nhà hàng, Việt kêu ly cam vắt ngồi đọc báo, cô chạy bàn chưa kịp mang nước ra, Việt đã thấy bà Hồng bước vô, thường thì bà Hồng không bao giờ tới đúng giờ, có khi Việt phải chờ tới cả tiếng đồng hồ. Vậy mà hôm nay bà tới sớln hơn giờ hẹn mười mấy phút cũng là một điều bất thường. Nhưng còn một điều nữa làm Việt ngẩn ngơ, không hiểu bà Hồng đang định làm gì mà lần này bà không đi một mình mà lại có cả eô Anna đi theo. Đã nhi~u lần cô nàng này kêu xe cyclo của Việt chở đi đây đó, cô ta đâu có biết Việt là nhân viên Tình Báo gỉa dạng.
Việt đứng dậy kéo ghế mời bà Hồng và cô Anna ngồi, chàng chưa kịp mở miệng, bà llồng đã giới thiệu liền:
– Đây là anh Việt, người tình của chị đó. Còn đây là cô Anna, cô bạn thân nhất của em.
Việt choáng váng nghe bà Hồng giới thiệu, chàng không ngờ bà nói tuết luốt mà không kiêng dè gì cả. Nhất là lần dầu tiên trước mặt người khác, bà xưng em thật ngọt ngào với chàng. Việt hơi cúi đầu, chào cô Anna.
– Dạ, thật hân hạnh được biết cô, xin mời quí vị ngồi.
Bà Hồng mỉm cười, kéo ghế ngồi sát Việt hơn nữa, bà ghé sát miệng vô tai Việt nói nho nhỏ:
– Hôm nay trông anh quí phái đẹp trai quá, nhưng đừng để cho cô Anna hất hồn nhé, coi chừng em đó.
Việt mỉm cười, nắm tay bà Hồng bóp nhè nhẹ. Cô Anna hơi nghiêng đầu thật kiểu cách, mỉm cười, nói:
– Anh chị đang nói xấu gì em đó? ‘ ‘
Việt liếe bà Hồng thật tình, cười cười:
H~ng nói em là hoa khôi trong cư xá Hải Quân đó…
Bảo anh phải coi chừng, không có được loạng quạng, nếu không cô ấy giết anh.
Cô Anna cười dả lả:
– Chị Hồng nói quá rồi, em không có như vậy đâu.
Hơn nữa, anh Việt đâu có tệ như vậy phải không? Em làm sao so với chị Hồng được.
Bà Hồng cười khúc khích, bà vẫn yêu Việt ở những cái tiếu lâm dễ thương này. Ngay từ hồi còn đi học, bà đã say mê Việt cũng vì cái miệng dẻo quẹo của chàng…
Việt chưa bao giờ làm cho ai buồn cả, nhất là đối với bà, Việt chiều chuộng, nâng niu, vuết ve tới tận cùng của sự ước muốn trong tình yêu. Bà nhìn Việt âu yếm, bà biết Việt đang băn khoăn, mà quả thực như vậy, hôm nay đi chơi với bà Hồng, Việt cảm thấy có nhiều cái bất thường, hình như có cái gì hơi khác lạ, sự hiện diện của cô Anna làm Việt suy nghĩ. Chàng ướm thử ý bà Hồng:
Hôm nay trời nóng nực quá, không lý chúng ta ngồi đây ăn xong rồi về sao?
Bà Hồng vừa định nói gì, cô Anna đã cướp lời:
– Đâu có về dễ dàng như vậy được. Chẳng mấy khi con nhỏ này được đi chơi ké với anh chị, nhất định phải có một ngày vui trọn vẹn chứ, phải không chị Hồng?
Bà Hồng nhìn Việt gật đầu nhè nhẹ:
– Phải rồi, lúc mới đi em có nói với cô Anna, chúng mình đi Lái Thiêu ăn trái cây, vui một buổi miệt vười chơi, không khí Saigon ồn ào làm tụi mình mệt mỏi quá rồi.
Việt đề nghị:
– Nếu vậy chúng mình kêu một chút gì nhè nhẹ ăn lót lòng thôi, để bụng ăn trái cây chứ.
Cô Anna chiu ngay:
– Anh Việt nói đúng đó, hay là mỗi đứa ăn một tô mì thôi, rồi chúng ta mưa thêm ít đồ ăn mặn mang theo, tới đó phòng khi xót bụng còn có đề ăn lót dạ.
Việt mĩm cười:
– Cô Anna rành quá héng, như vậy hôm nay để cho Anna làm trưởng đoàn đi.
Bà Hồng cười khúc khích.
– Phải đó, cho em một cơ hội phục vụ anh chi có chịu không?
Anna lại cúi đầu làm dáng thật kiểu cách, cười cười:
– Hân hạnh, hân hạnh. Vậy hôm nay em phải cố gắng hết sức làm cho anh chị vừa lòng mới được.
Nếu thế Anna có thể kêu thức ăn được rồi đó.
Cô hầu bàn cũng vừa bưng ly nước cam cho Việt tới, Anna quay qua kêu thức ăn luôn:
– Cô cho thêm hai ly cam vắt nữa, ba tô mì và làm cho chục con chim Cút nướng, một ổ bánh mì bự để mang về, Nhớ lấy nước chấm nhiều nhiều một chút à, cho luôn mấy chai bia 83 nữa nhé.
– Thưa cô mấy chai ạ?
– Khoảng 6 chai được rồi.
Cô hầu bàn vừa đi khỏi, Việt khen ngay:
– Không ngờ Anna giỏi quá, nhất định cuộc đi chơi này phải vui rồi.
Anna hơi nheo mắt lại, nhìn Việt tủm tỉm cười:
– Anh Việt quá khen thôi, em có tài ba gì đâu, lêu lổng riết rồi quen thôi mà. Nghe chi Hồng nhắc tới anh hoài, hôm nay được gặp mới biết qủa thực chị Hồng không chọn lầm người. Anh luôn luôn làm cho người đối diện hài lòng.
Bà Hồng mỉm cười đứng dậy, nói với Việt:
– Em vô trong rửa tay, hai anh em ở đó ca ngợi nhau cho đã đi.
Cả ba cùng cười thành tiếng, Anna nháy Việt một cái thực đ khi bà Hồng vừa qưay đi. Chàng để ý kiểu ngồi của cô ta thật gợi tình, người hơi dựa ra sau để bộ ngực vươn lên hằn trên làn áo mỏng, làm rõ nét chiếc áo lót mầu hồng hồng ẩn hiện, nhấp nhô đằng sau một vùng da thịt căng phồng. Việt vừa ngước mắt lên đã bắt gặp ngay ánh mắt tinh nghịch của Anna, nàng nói nho nhỏ thật tự nhiên làm Việt chới với:
– Anh thấy em có đẹp không?
Việt biết Anna đang ám chĩ gì, cái nhìn sỗ sàng của chàng vô bộ ngưc hoả diệm sơn kia dù thực nhanh nhưng cô Anna cũng đã biết ngay và chắc chắn nàng đã đọc được ý nghĩ trong đầu chàng. Việt mĩm cười chữa thẹn:
– Anh thấy em giống cô đào nguyên tử nổi tiếng của ý qúa.
Anna chụm môi hôn gió về phía chàng, hai mắt lim dim thật dâm dật.
– Cám ơn anh nhé, gặp anh em ghen với bà Hồng liền rồi đó.
Việt không ngờ Anna ăn nói táo bạo như vậy. Chàng làm bộ nói lảng qua chuyện khác:
– Hôm nay ngoài mục đi chơi Lái Thiêu, còn mục gì khác nữa không?
– Anh muốn gì cũng được, nhưng đừng cho bà Hồng biết là được rồi.
Việt lại chới với, chàng biết Anna cố tình lái câu nói của chàng qua ngả khác để đưa Việt tới ý muốn của nàng. Chàng hoang mang không biết có phải bà Hồng cố ý đem cô nàng này tới thử ưùnh hay không. Đã nhiều lần khi mặc quân phục tới thăm bà, bà ta đã cố tình gán Cúc cho chàng, nhưng những lúc đó Việt biết bà Hồng chỉ muốn qua mặt ông chồng của bà thôi, bà dùng Cúc như chiếc bình phông che đậy mối tình vụng trộm của bà. Nhưng trong trường hợp này, không thể nào bà lại đem một cô gúi xinh đẹp và lẳng lơ như Anna để bên cạnh chàng như muốn san xẻ tình yêu của bà được. Người đàn bà nào lại không ghen, hơn nữa trong trường hợp này, bà Hồng có thể nào dễ dàng như vậy. Chàng nhất định phải Um ra nguyên nhân, Việt ỡln ờ hỏi:
– Có phải Hồng bảo em thử anh không đó. Thôi nhe, anh không ngu mắc bẫy tụi em đâu. Anh nói thực, nếu được làm người tình một người đẹp và quí phái như em, chết cũng cam. Nhưng để Hồng dùng em làm mồi bay anh thì còn lâu anh mới chịu.
Anna quay ra sau nhìn thực nhanh rồi luồn một tay xuống gầm bàn, mò lên đùi Việt véo một cái thực mạnh, day diến thật đĩ thõa:
– Anh nghĩ em chịu nghe lời bà Hồng làm như vậy sao?
Việt nắm lấy tay nàng giữ lại, chàng đã tưởng Anna sẽ rút tay về ngay, không ngờ nàng để yên bàn tay trong tay chàng. Bàn tay mềm mại và mát rười rượi của Anna làm Việt rạo rực, chàng nói nho nhỏ:
– Coi chừng Hồng ra nhìn thấy thì chết cả đám bây giờ đó…
– Anh đã tin em chưa?
– Tin, nhưng tại sao mới được chứ, đâu có thể nào chúng mình mới gặp nhau chưa đầy vài phút mà Anna đã.
Anna cướp lời Việt:
– Đã làm sao chứ, ái Unh là ái tình. Em thích anh thì em thích anh, cần gì thời gian tìm hiểu cho mất công, em có bảo lấy anh làm chồng ngay đâu mà phải kén chọn môn đăng hộ đối chứ. Hơn nữa, chị Hồng có ngày nào lại không tâm Unh với em về anh, chị ấy nói riết rồi làm em cũng mê anh luôn, mặc dù chưa gặp mặt anh lần nào. Em chưa lập gia đình chẳng lẽ không có quyền yêu hay sao? Sáng mai em cũng chờ anh ở đây nhé. Không được thất hứa đó.
Việt buông tay Anna ra vì chàng vừa thấy bà Hồng ra khỏi nhà cầu, chàng nói nho nhỏ:
– Hồng ra rồi kìa.
Anna rút tay lại, nàng làm bộ cúi xuống gầm bàn sửa lại đôi vớ hỏi nhỏ:
– Chịu không?
Không hiểu sao Việt gật đầu thực lẹ, bà Hồng cũng vừa ra tới. Mới ngồi xuống ghế bà đã nói liền:
– Tính đem theo cái máy chụp hình nhỏ này chụp ít kiểu hình chơi, ai ngờ bây giờ mới nhớ ra hết phim rồi, rõ chán.
Việt vừa định nói, bà Hồng đã đưa tay khều nhè nhẹ vô đùi chàng. Hiểu ý, Việt ngồi yên ngay, chàng đoán bà Hồng muốn đuổi khéo cô Anna ra ngoài để nói với chàng điều gì đó Anna vô tình săn đón:
– Chị để em qua bên kia đường mua phim cho, lúc mới vô em thấy có tiệm chụp hình ở trước nhà hàng đó.
Bà Hồng vui vẻ, móc bóp đưa tiền cho cô Anna ngay:
Đây, em cầm tiền mua dùm chị đi.
Anna đứng dậy, lắc đầu:
– Thôi mà, tiền nong gì, chúc nữa em cũng chụp chung nữa chứ.
Nói xong Anna quay ra ngay. Bà Hồng chờ cho Anna đi khỏi, nắm tay Việt nói:
– Em muốn anh đóng một màn kịch.
Việt cười hì hì:
Bây giờ anh thành tài tử điện ảnh hả?
– Em nói thật mà, chẳng là như thế này: Như anh đã biết, bây giờ trong sòng bài con nhỏ Anna nó làm tiền cho em bỏ túi thôi. Nó đã thiếu nợ em ngập đầu rồi, bởi vậy bất cứ cái gì làm có tiền là nó lăn vô ngay. Mấy hôm nay em nói với nó về anh, nhưng giấu bặt chuyện lính tráng Em dựng lên cho anh một lý lịch giầu sang tột đĩnh để cô nàng lăn vào, không phải tán anh đâu, mà nhờ anh giới thiệu với đám bạn bè để cô ta kiếm chác, chứ trong cư xá Hải Quân anh nào cũng nghèo kiết xác, làm gì có tiền cho cô ta moi.
Việt nhẩy nhổm, nói:
– Trời ơi, nhưng anh làm gì có bạn bè tiền nong ở đâu mà giới thiệu cho cô ấy chứ.
– Sao anh khờ quá, ai bảo anh kiếm kép cho nó đâu.
– Bởi vì hôm nay em có hẹn với một thằng thương gia Chợ Lớn, giầu vô cùng, nó đang lợi dụng ông nhà em làm áp phe tầu Hải Quân hộ tống cho thương thuyền của nó. Thằng cha này cũng hảo ngọt không ai bàng. Nhưng bà vợ cũng lại là loại sư tử Hà Đông thứ chính hiệu, bởi vậy em mới phải nhờ tới anh làm kép con Anna khi dắt tới nhà thằng này cho con nhỏ cua thằng cha hảo ngọt. Chứ em làm sao giám vác nó tới đó khơi khơi một mình được.
– Nếu vậy em đâu có cần anh đóng kịch với cô Anna trong cái lốt nhà giầu làm gì cho rắc rối nữa, nhỡ mai này lòi ra anh là thằng lính rồi mới ăn làm sao, nói làm sao với cô ta đây?
Bà Hồng mỉm cười:
– Anh tưởng con Anna nó chịu đóng kịch với anh khi biết rõ tông tích anh hay sao? Hơn nữa, em phải cho nó biết anh là kép em để nó hết loạng quạng chứ. Em chỉ muốn nó qua mặt vợ thằng Ba Tầu kia để moi tìên thằng dại gái đó thôi.
– Nhưng thằng Tầu đó lại tưởng anh là kép Anna thực, liệu y có gan nhào vô không?
Bà Hồng cười khúc khích:
– Em đã nói với nó anh là kép em rồi.
Việt chưng hửng, chàng không ngờ bà Hồng lại mưu mô tới thế. Bây giờ Việt phải đóng kich hai ba đầu, chàng bị đẩy vào cái thế con người muôn mặt bất đắc dĩ một eách kỳ cụe. Việt hỏi:
– Cô Anna đã biết vụ này chưa?
– Biết rồi, tụi em đã bàn tính với nhau mấy bữa nay.
Bây giờ Việt mới hiểu tại sao con nhỏ Anna tấn công chàng công khai lúc bà Hồng đi khỏi. Thì ra cô nàng đã có kế hoạch sẵn từ lâu, nhưng chỉ có điều bà Hồng không ngờ được là Anna lại muốn cua cả chàng chứ không riêng gì thằng Ba Tầu triệu phú nọ. Bỗng Việt sực nhớ ra vụ bà Hồng nói với thằng Ba Tầu chàng là kép của bà, mà y lại đang làm áp phe với ông chồng bà thì đổ nợ rồi còn gì, chàng hấp tấp hỏi:
– Anh làm gì cũng được, nhưng chĩ có điều em nói với thàng Ba Tầu vụ chúng mình mà không sợ nó cho chồng em biết sao?
– Bố bảo, hơn nữa nó có dại gì dính vô chuyện này đặng làm ông chồng em mất mặt, liệu còn đi lại với nhau được nữa không. Còn một điều nữa làm em không sợ nó nói vụ chúng mình là chính em mới là người liên lạc với nó vì vụ áp phe tầu Hải Quân hộ tống thương thuyền của chúng nó, chứ nhà em lánh mặt, có tiếp súc với nó đâu.
Việt cười hì hì:
– Em vừa tiết lộ một trọng tội của chồng em với Phản Tình Báo Hải Quân em có biết không?
Bà Hồng cười sặc sụa:
– Những việc như thế này chỉ có cỡ anh mới không biết thôi, chứ như Đại tá Hai biết từ khuya rồi. Nhưng biết để làm cái gì? Dám mở miệng ra không? Tự nhiên ruột gan Việt đau quặn lại, chàng thấy đầu óc choáng váng như vừa bị một cú đấm thật nặng vô chỗ nhược. Hình ảnh những người bạn đang xả thân bảo vệ hải hà trên tuyến đầu chợt vụt qua đầu chàng. Những giòng máu tuôn trào và thân xác họ gục xuống có phải như lý tưởng phục vụ giang sơn một cách đích thực không? Đau đớn thay!
Việt cố lấy vẻ tự nhiên, nói:
– Anh nói chơi thôi, những vụ đó không nên xía vô, đứa nào có gan trời mới dám đụng vô nọc rắn.
Bà Hồng đắc ý, nắm tay Việt bóp nhè nhẹ, nheo mắt nhìn Việt thật dâm dật:
– Nhưng cưng của em có muốn xía vô chỗ nào cũng được phải không mình?
Việt cười dả lả:
– Em muốn anh xía vô đâu?
– Đồ quĩ, đừng có chọc cho người ta nóng người lên ở đây, mất mặt hết đó.
Vừa nói bà Hồng vừa lùa tay xuống gầm bàn, rà lên đùi Việt bóp thực mạnh. Việt chụp lấy tay bà lôi ra ngay, chàng nói nho nhỏ…
– Coi chừng mấy người ngồi phía ngoài khia đang nhìn kìa.
Bà Hồng cười khúc khích.
Cho anh chừa cái tật bạ chỗ nào cũng chọc người ta.
Việt nói lảng đi:
– Em với cô Anna định cạo thằng triệu phú Ba Tầu kia bằng cách nào đó?
Bà Hồng cười mím chi:
– Anh thử nghĩ coi tụi em chơi cái trò này có bằng dân tình báo mấy anh không nhé.
– Chơi như thế nào?
– Anh có biết thằng cha chồng mắc dịch em hình như ghen với mấy đứa nhỏ trong sòng bài không. Ông ấy về làm cho em một trận, nói là bài bạc như vậy mất mặt ông ấy hết, làm sao làm việc. Rồi hăm sẽ đặt vấn đề với Đại tá Hai. Anh nghĩ như vậy còn làm ăn gì được nữa? Nhưng thực sự em cũng bắt đầu chán cái chỗ này rồi, chơi nho nhỏ tụi nó còn có tiền, đánh lớn lên là chạy mặt hết, lính tráng lương lậu được bao nhiêu. Bởi vậy em mới nghĩ ra cách đem con nhỏ Anna gả cho thằng Tầu kia, rồi dụ nó mở sòng bài cho tụi em đánh. Nhất định dân thương gia Chợ Lớn mà nhào vô là tụi em hốt của.
Nhưng y ra điều kiện em phải có nhà chứa trước vài lần, sau đó nó mới dụ những người tới chơi cho mượn nhà tụ tập được. Sòng bài sẽ lưu động từ nhà nọ tới nhà kia, Cảnh Sát không sao theo dõi được. Việt không ngờ bây giờ bà Hồng lại trở thành dân bài bạc chuyên nghiệp. Chàng chắc chắn khi dân Chợ Lớn nhập cuộc, bà Hồng sẽ thành triệu phú mấy hồi. Chàng thắc mắc hỏi:
– Vậy em lấy đâu ra chỗ chứa bài mấy lần đầu?
– Cũng vì vậy mà hôm nay chúng mình mới đi chơi xa. Em đã mướn một căn nhà trong làng Đại Học Thủ Đức lẽ dĩ nhiên người đứng tên là anh rồi, đây cũng là chỗ cho chúng mình gặp gỡ sau này. Anh phải dọn về đó ở vài ngày nữa sòng bài sẽ khai trương tại đó. Em biết anh quen hết đám An Ninh, Cảnh Sát khu vực này.
Không lý chúng làm khó anh sao. Hơn nữa còn có em đây, Quận, Tỉnh gì cũng đâu có ngán.
Việt cười gượng gạo:
– Như vậy là anh thành công tử Bạc Liêu rồi còn gì nữa. Nhưng mà nhà mình mà mình chưa biết nó ở đâu thì cũng kỳ cục thật.
Bà Hồng cười khúc khích, nói nho nhỏ:
– Đi Lái Thiêu chơi một chút thôi, rồi đưa con nhỏ Anna về, em sẽ dọn nhà cho anh. Con bé muốn biết chỗ anh ở trước khi cặp thàng Ba Tầu, rồi mới có thể nói nó dụ bạn bè đến chơi bài ở đó được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Điệp vụ lột trần |
Tác giả | Hùng Sơn |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện trinh thám |
Ngày cập nhật | 17/07/2021 03:33 (GMT+7) |