– Cô xin lỗi, tại cô mà cháu ra nông nỗi như thế này, tại cô cả.
Tôi cố nghiến răng lại, vừa giận vừa thương cô Minh lên khẽ chịu đau mà nói:
– Không sao đâu mà cô. Tí nữa đi bó thuốc là được thôi mà, cháu chịu đau được mà, tí bố cháu về, cô nói cháu đi đá bóng bị ngã nhé, đừng nói là đỡ cô như vậy.
Tôi nói như vậy thì cô Minh càng tỏ vẻ hỗi lỗi hơn. Cô minh khẽ cầm điện thoại mà gọi điện cho bố tôi mà nói:
– Anh à, thằng Nam ngã anh ạ, chân xưng lên to lắm, anh về ngay nhé!
Tôi thấy càng ngày càng đau hơn nữa. Không lâu sau thì bố tôi cũng về, Thấy tôi nằm trên ghế cái chân thì sưng lên, cô Minh thì ngồi xuống mà chườm đá vào chỗ sưng của tôi. Vừa thấy tôi nằm nhăn nhó như vậy thì bố tôi cũng hỏi:
– Sao thế, làm sao mà bị thế này hả Nam?
– Con đá bóng, chẳng may bị ngã thôi, lê mãi mới về đến nhà. Cô Minh đỡ con vào trong nhà rồi để con thế này đấy!
Cô Minh thấy tôi đỡ lời như vậy thì cũng khẽ nói thêm là tôi đau không đi được gọi xe đưa tôi đi bệnh viện. Cô Minh cũng lên gác, lấy mấy thứ đồ của tôi rồi cùng lên xe đưa tôi đi bệnh viện.
Bố tôi thì phóng xe máy đi sau. Trên xe tôi cố chịu đau mà mỉm cười nói:
– Cô đừng nói gì với bố cháu nhé, cô cháu mình biết thôi.
Cô Minh mỉm cười trong nước mắt rồi khẽ gật đầu. Tôi đến thì bác sĩ bảo tôi bị bong gân, cái xương thì cũng hơi nứt một tí lên phải bó bột.
Tầm trưa đi đến viện thì tầm chiều tôi về nhà với cái cổ chân trắng toán. Thằng Tùng chạy qua nhìn thấy tôi như vậy thì nói:
– Mày làm sao mà thế này, lúc sáng tao có thấy mày bọ làm sao đâu!
Tôi ra hiệu cho Tùng nói khẽ rồi bảo với Tùng:
– Tao đỡ cô Minh bị ngã từ trên gác xuống lên bị đè vào lên mới bị thế này đấy. Đau ơi là đau, à mà tao nhờ mày một việc.
– Việc gì nào, trông cái chân của mày tội nghiệp quá đi mất thôi, nào nói đi tao làm cho.
Bố tôi thấy tôi bso bột như vậy thì cũng đi làm luôn mà không ở nhà. Cô Minh thì cứ chạy lại chỗ tôi mà chăm sóc. Tôi khẽ cười mà nói với cô:
– Cháu không sao đâu mà, cũng đỡ đau rồi cô ạ, lần sau cô lên gác thì đi cẩn thận nhé, cái cầu thang gỗ này trông thế mà trơn lắm đấy cô ạ.
– Cô biết rồi, không ngã nữa đâu, cháu thích ăn gì để cô làm cho nào?
– Cháu chẳng cần ăn gì đâu, cháu chỉ cần nhờ cô một việc thôi!
– Việc gì thế, cứ nói đi cô làm cho mà!
Tôi bảo cô Nga dọn hộ tôi căn phòng mà xếp đồ linh tinh lại cho gọn rồi bảo thằng Tùng lên gác bê máy tính của tôi xuống lắp. Nói chung là mọi việc cũng dễ dàng, làm trong vòng hai tiếng thì cũng xong.
Xong xuôi thì tôi chống hai cái nạng mà đi vào trong nhà mà ngồi xuống cười mà nói:
– Không cần ăn cái gì nhưng cháu không thể nào mà thiếu được cái này. Mai đưa cháu đi học nhé co Minh nhé.
Cô Minh gượng cười rồi gật đầu. Tôi với Tùng lại chơi game tiếp mà quên cái cảm giác đau đi. Đến bữa thì tôi cùng với Tùng xuống ăn cùng với cô Minh. Bố tôi cũng về. Ăn xong thì tôi về phòng của mình mà nằm xuống.
Bố tôi vào hỏi thăm tôi một tí thì có điện thoại ở công ty thế là bố tôi phải đến công ty mà trực, chỉ có tôi ở nhà với cô Minh. Cô Minh khẽ vào mà ngồi cạnh giường của tôi mà nói:
– Cháu thấy thế nào, đã đỡ đau hơn chưa cháu?
– Cháu đỡ rồi, không sao mà, hôm nay may mà có cháu đỡ, không cô mà ngã xuống quả đấy thì có mà gãy cả tay lẫn chân. Thôi làm mẹ kế của cháu cũng được rồi, cháu cũng chẳng có ý kiến gì đâu!
Tôi nói như vậy thì cô Minh cũng mỉm cười mà gật đầu. Tôi khẽ đưa chầm chậm bàn tay của mình mà cầm nhẹ nhàng lấy bàn tay của cô Minh.
Công nhận là bàn tay của cô Minh cũng khá là đẹp và mềm mại. Cô Minh cũng khẽ ngồi sát gần lấy người tôi. Tôi khẽ ngồi dậy rồi ôm lấy cô Minh mà ôm chặt.
Hương thơm nhẹ nhàng từ cơ thể của cô làm cho tôi thích vô cùng. Tôi khẽ hôn nhẹ lên cổ của cô để hít cái mùi thơm đó vào trong mũi.
Cô Minh cũng ôm chặt lấy tôi. Hai bầu vú khẽ cọ nhẹ nhàng vào người của tôi làm cho tôi thích vô cùng. Vú của cô mềm mại thật.
Một lúc sau thì tôi cũng không chịu được nữa, luồn nhẹ tay xuống mà xoa cái bụng của cô Minh. Bụng cô Minh không có mỡ mà phẳng lì làm cho tôi thích vô cùng. Khẽ đưa nhẹ tay vào đó xoa rồi tôi nói:
– Bụng cô cũng giống như bụng mẹ cháu hồi trước, sờ thích lắm. À mà làm dì thì gọi là dì nhỉ, gọi con xưng dì được không?
Cô Minh nghe tôi nói như vậy thì cũng mỉm cười rồi gật đầu. Tôi càng xoa càng cảm nhận được làn da nhẵn mịn mát lạnh của cô Minh.
Một lúc sau thì cô Minh đứng dậy, tôi khẽ chống cái nạng mà đứng dậy theo. Cô Minh đỡ tay của tôi mà nói:
– Cháu đi lại cẩn thận, chân đau, cần cái gì thì bảo cô, cô lấy cho!
Tôi khẽ cười mà nói…
– Dì lấy cho con chứ hì hì thôi con đứng dậy đi lại một chút thôi. Nằm hoài cũng chán. Tôi khẽ ôm nhẹ cái eo của cô Minh, người mà tôi gọi là dì.
Dì Minh bây giờ cũng đỡ lấy tay tôi, Tôi luồn nhẹ vào bên trong mà xoa chầm chậm lấy cái bụng. Do lúc nãy được tôi xoa rồi lên dì cũng chẳng có ý kiến gì cả.
Không chỉ xoa cái bụng mà một lúc sau tôi khẽ đưa chầm chậm tay của mình lên mà bóp nhẹ nhàng lấy cái bầu vú. Một cảm giác sung sướng không thể nào tả được.
Hai bàn tay của tôi ôm trọn lấy cái bầu vú ở trong cái áo con mà bóp nhẹ nhàng. Dì Minh cũng hơi ngỡ ngàng quay lại mà lườm tôi rồi nói:
– Con làm cái gì đấy?
– Con thích sờ của dì lắm, dì có thể cho con sờ của dì được không?
Tôi nói như vậy thì dì Minh cũng nhỏen miệng cười mà nói:
– Ùh được rồi, chân đau dì cho sờ, mà không đau dì cũng cho sờ được chưa, coi như con sờ cũng được mà.
Nói xong thì tôi cũng kéo dì Minh ngồi xuống giường mà tiếp tục bóp chầm chậm. Một lúc sau thì tôi cũng luồn sâu tay vào bên trong cái áo lót mà bóp nhẹ nhàng. Những cảm giác đê mê thích không thể nào tả được.
Tôi càng bóp như vậy thì cái bầu vú càng có vẻ săn cứng lên, tôi vê vê cái núm vú rồi hôn chầm chậm lên cái cổ của dì mà nói:
– Con thích được như thế này lắm, hồi mẹ con còn sống cũng hay cho con sờ như vậy!
– Thì con cứ sờ đi, dì cũng thích được sờ như thế này mà.
Tôi càng sờ càng bóp mạnh tay hơn, đồng thời cũng hôn nhẹ nhàng lên cái cổ của dì. Một lúc sau thì tôi cũng bỏ tay của mình ra mà nói:
– Thôi con không sờ vú dì nữa, dì đi làm đi!
– Hì, lớn rồi mà còn sờ cứ như trẻ con không bằng đấy!
Tôi chỉ cười mà không nói gì hơn, nằm xuống mà nhấc nhẹ cái chân của mình lên giường. Tôi cũng khá là mệt lên đi ngủ luôn.
Nửa đêm tỉnh dậy thì tôi cũng thấy người hơi sốt. Tôi khẽ gọi bố nhưng dì Minh đi vào mỉm cười mà nói với tôi:
– Bố hôm nay phải đi trực rồi, dì ở nhà thôi. Con thấy đỡ mệt chưa Nam?
– Hình như con sốt thì phải. Nóng lắm!
Tôi nói như vậy thì dì Minh cũng hốt hoảng mà lại gần, lấy nhiệt kế cho tôi đo rồi khẽ nói:
– Hơi sốt thôi, để dì đắp khăn ướt cho, nằm nghỉ đi con ạ!
Nói xong thì dì Minh cũng đi vò cái khăn ướt mà đắp lên trán của tôi. Tôi cứ nằm như vậy mà ngắm nhìn dì Minh. Công nhận là dì Minh khá là xinh gái, mái tóc tương đối dài, ép thẳng mượt nữa.
Đôi gò má ửng hồng, công thêm cái đôi môi đỏ mọng, cái múi khá cao lên trông xinh vô cùng. Đôi lông mày được cắt tỉa gọn nữa lên trông càng khêu gợi hơn.
Thấy tôi cứ nhìn dì như vậy thì dì Minh cũng hơi đỏ mặt mà nói…
– Làm gì mà nhìn dì khiếp thế, mặt dì có gì à?
– Không con thấy dì xinh quá, hèn gì mà bố con thích dì, hì hì!
Dì Minh nhỏen miệng cười thì tôi lại tiếp tục mà thò tay vào bên trong cái áo tiếp tục mà bóp chầm chậm lấy cái bầu vú. Thật không ngờ dì Minh cũng chẳng mặc áo con nữa, lên tôi bóp thích vô cùng.
Một lúc sau thì dì đứng dậy, thay cái khăn cho tôi. Tôi được thể vê vê cái núm vú của dì. Dì Minh khẽ hơi nhăn mặt của mình lại. Tôi thấy vậy thì hỏi:
– Dì đau khi con làm như vậy à?
– Không dì thích đấy chứ, con vê vê cái núm vú của dì như vậy làm dì không chịu được đây này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dì ghẻ dâm đãng |
Tác giả | Ngọc Linh |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ dì ghẻ, Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân, Truyện móc lồn, Truyện mút cặc, Truyện phá trinh, Truyện sex liếm lồn, Truyện sex mút lồn |
Ngày cập nhật | 11/05/2021 03:08 (GMT+7) |