Nàng nghe lỏm bỏm mà vẫn nằm yên trên giường. Nàng vừa qua một giấc ngủ mà chẳng mấy yên giấc mà dài bắt đầu từ trưa. Lựu nhìn qua khung cửa sổ, mảnh vướng nhỏ phía sau tràn ngập bóng dâm. Ánh nắng buồi chiều tàn còn vất vưởng trên ngọn đào đầy lá.
Bây giờ thời tiết đã vào giữa xuân, các đóa hoa đã chuyển qua những quả nhỏ bé. Lựu giật mình khi nàng đang trần truồng trên giường và nàng nhớ lại khi ở phòng anh chị Bính trở về phòng, trong trí ấp đầy cảnh anh chị Bính đụ nhau nên dậy nứng, nàng cởi hết quần áo soi mình trong kiềng. Lựu nâng đôi vú, xoa da thịt, vuốt lông lồn thầy mình cân đối và đẹp đâu có kém gì chị Nhàn.
Nàng mãn nguyện nhưng lại thấy mình vô lý tự so sánh với chị Nhàn. Một sự so sánh cảm thấy ganh tỵ và có lồi với chị Nhàn. Phải chăng hình ảnh anh Bính xâm chiếm lòng nàng đã sâu xa trong tâm khảm. Lựu cảm thấy lo lắng làm cho sự thèm khát xác thịt giảm xuống phần nào rồi nàng leo lên giường cho giấc ngủ đến lúc nào không biết.
Theo thói thong thường mồi lần anh chị Bính về nhà là Lựu ra phòng khách nói dăm ba câu chuyện nhưng đã mấy tuần qua Lựu muốn lảng tránh và nàng trở nên khó chịu như việc bất buộc giúp chị Nhàn làm bếp vào những buổi chiều như thế này. Nhưng kể từ hôm để ý đến tiếng rên của anh chị vào đêm khuya và nàng hay nhìn trộm anh chị thì nàng đâm ra ái ngại khi gặp hai người. Cho nên nàng cứ nằm bẹp trong phòng và hôm nay nàng chớm ý nghĩ rình rập anh chị Bính khi hai người đụ nhau ở phòng bên.
Chiều chậm chậm trôi ở bên ngoài và trong lòng Lựu. Lựu muốn thời gian trôi nhanh, đêm về thật sâu để lắng nghe được tiếng rên sướng của chị Nhàn hòa với tiếng anh Bính. Nàng sẽ được nhìn thấy một cách tận tường. Nhưng suy nghĩ, ước vọng đang quay cuồng trong đầu óc thì có tiếng gọi của chị Nhàn từ ngoài bếp làm nàng tĩnh giấc. Dù tiếng gọi thoảng qua khung cửa đã đóng chặt nhưng Lựu biết là chị Nhàn đang gọi nàng.
Lựu vội vàng mặc bộ áo quần ngủ, mở cửa bước nhanh về phía phòng bếp, chị Nhàn đang ở đó… Nhàn đang sữa soạn bữa cơm tối, thấy Lựu bước đến chị Nhàn nhoẻn miệng cười. Lựu không cười lại và cốtìm một việc nào đó, tỏ thái độ phụ giúp chị Nhàn như thường khi nàng vòi chị đang ở trong bếp. Chị Nhàn như hiểu ý vội nói với Lựu:
– Nhặt mấy bó rau cho chị, tối nay cả nhà ăn bún riêu.
Lựu không đáp lại, nàng làm theo ý chị Nhàn sai bảo. Khi nhặt mấy cọng rau thơm, Lựu chợt ra, nàng vô lý và đối tệ với chị. Vô tình nàng phơi bày một chuyện gì không ổn trong tâm can. Rồi nàng cũng thầm cảm ơn chị Nhàn đã tìm cho nàng có lối thoát khi chị đưa bó rau cho nàng.
Giã dụ chị Nhàn không mở lối ấy thì nàng lúng túng lắm.
Như thế, đáng ra Lự khôn ngoan phải giữ thái độ bình thản từ bên ngoài đến trong lòng. Suy nghĩ thoáng qua ấy làm Lựu điều chĩnh thái độ. Với nàng là tránh sự nghi ngờ của chị mà thật ra nàng chưa có một hành động nào để cho chị Nhàn trách cứ trong lúc này.
Nhàn không mấy để ý đến sự thay đổi kỳ lạ của cô em, nên cứ nói với Lựu từ chuyên này qua chuyện khác từ công việc ở sở, chợ búa. Lựu im lặng nghe cho khi chị Nhàn nói một vài điều về Bính thì Lựu chổng tai nghe thật kỹ.
Rồi công việc bếp núc của chị em Nhàn trôi qua. Khi bữa cơm đã dọn lên bàn, anh bính từ phòng ngủ bước ra theo tiếng gọi của vợ. Bỗng nhiên Lựu cảm thấy ái ngại trong lòng như nàng không muốn một bữa ăn đông dủ như thế này.
Nàng bị ám ảnh tiếng rên sướng của chị Nhàn, anh Bính đụ nhau phát ra trong đêm khuya thanh vắng mà nay còn vọng bên tai. Bây giờ điệu bộ của hai người không như thế. Họ đứng đắn, nghiêm nghị. Hóa ra cái đạo đức giả được phủ kín như một thành trì kiên cố. Trên bàn ăn, Lựu nhìn anh chị Bính Nhàn lõa thể. Đôi vú Chị Nhàn trắng da, nhẵn bóng, căng phồng, lúc nào cũng hếch ra đằng trước như gọi mời hai bàn tay anh Bính nhẹ nhàng xoa bóp lên đó. Cái ưỡn ngực của chị hấp dẫn lạ thưa. Ng cho chồng và cho mọi người đàn ông thèm muốn chảy nước bọt. Lựu không chối cãi sự giá trị đó ở từ chị Nhàn. Quay qua phía anh Bính, ngực anh nỡ rộng.
Da đàn ông như anh bóng nhảy mà trăm bề chắc nịch để cho đôi vú chị Nhàn nương tựa vào đó khi chị nằm sấp trên thân thể anh. Mỗi lần chị Nhàn đứng dậy rời khỏi ghế, thân hình ẽo lã hiện ra với eo thắt, lưng đáy, cái mông no tròn. Thân hình chị cân đối, dưới mắt Lựu cả một pho tượng nhục thể. Khi chị quay về phía nàng, lồn chị nổi cọm ở phần thân dưới, nơi mà cặc anh Bính thích chui vào đấy mà nắc.
Vì thế, có thể nói tiếng rên sướng hằng đêm của chị phát ra từ lồn dội lên ở miệng. Mớ lông lồn đen nháy gọn gàng chứng tỏ chị săn săn sóc, tía từng sợi nổi bật trên mu lồn u bắp. Mồng đóc nhô lên ở đỉnh cao khe lồn. Cái đừng khe ấy kéo dài xuống phía dưới mà ôm ấp cho hai mép lồn cương lên, dày cơm. Hai chân chị không mấy dài nhưng cân đồi, thuôn xuống phía dưới để cho hai bắp vế dồn vào phía lồn cho nổi bật. Với trí tưởng tượng ấy, Lựu không cho là đi ra ngoài thực tế vì lồn chị như thế, thân hình chị như thế thì anh Bính đụ sướng, mê mệt. Lựu nhìn được khuôn mặt anh Bính úp vào lồn mà bú thì còn gì tuyệt diệu. Đang ngồi trên bàn ăn mà Lựu nứng lồn, phải dấu bộ mặt đỏ gay. Và nàng xua đuổi những hình ảnh ấy cho bữa ăn được trôi qua một cách thanh thản. Lựu cố tạo không khí bình thường như mọi khi cho chính nàng nhưng nàng cứ vơ vẩn vơ và mong bữa ăn chóng trôi qua. Nàng cũng mong cho trời tối nhanh vì nàng đã quyết định tối nay nàng rình trộm anh chị Bính đụ nhau khi nàng phát giác tiếng rên sướng của hai người. Trong khi anh chị Bính nói chuyện với nhau trong bữa ăn vui vẻ mà bỗng nhiên Lự cảm thấy héo hắt trong lòng. Một nói buồn không đáng buồn đã đến với nàng làm nàng mất tự nhiên. May cho nàng là anh Bính, chị Nhàn không thấy sự bất thường ở nàng. Thỉnh thoảng chị Nhàn quay sang hỏi chuyện với Lựu, nàng trả lời đâu không vào đâu, nhạt nhẻo, vô duyên mà chính nàng thấy được điều ấy. Và những lúc anh Bính đứng dậy lấy một vật dụng gì đó mà không muốn sai vợ thì Lựu nhìn trộm anh ấy. Dưới lớp áo quần của anh Bính vạm vỡ.
Hai cánh tay anh dài như vượn. Hai chân anh cao. Bộ ngực nỡ rộng. Một người đàn ông lý tưởng. Đó là chưa đề cập đến sự ăn nói nhẹ nhàng, âu yếm với vợ.
Bề ngoài anh là người đàn ông lãng mạn. Với Lựu không những anh ấy lãng mạn mà đầy dâm tính. Qua tiếng rên sướng của anh hằng đêm, chứng tỏ anh đụ khỏe, dai và nghệ thuật. Lựu cũng bị ám ảnh nơi khuy quần anh ấy luôn luôn nổi lên. Cái gò ấy nang cao vải quần. Cặc anh ấy phải to lắm. Cái kuy quần ấy cản trở cho cặc anh nằm gọn dưới làn vải. Giá không có làn vải ấy, cặc anh tung ra ngoài. Lự thích những trộm mà chỉ sợ anh hay chị Nhàn bắt gặp.
Bữa ăn rồi cũng phải chấm dứt. Lựu cảm thấy tự do đến với nàng khi trở về phòng. Chị Nhàn quét dọn, rửa ráy, lau chùi mọi thứ một đổi, nhà ngoài trở về với im lặng. Lựu nghe tiếng anh chị nói chuyện ở phòng bên. Bên ngoài đã ngã nắng chiều từ lâu. Những ngọn đến đường đã lên mà Lựu đã bao lần thấy cảnh heo hút về đêm của vùng dân cư này.
Đáng ra chiều, tối này, nàng gặp gỡ, đi chơi với Hưng người yêu, người bạn đeo đuổi nàng bấy lâu nay. Lựu giật mình khi nàng lơ là Hưng cả mấy tuần qua, kề từ hôm nàng nghe tiếng rên dụ nhau của chị Nhàn và anh Bính. Nàng ghiền tiếng rên sướng qua từng đêm. Đời sống kín đáo dục vọng của nàng là chờ đợi đêm về, đêm thật khuya để lắng nghe tiếng kêu la, tiếng thở hổn hển của anh Bính và những câu đối thoại nứng lồn, nứng cặc róc vào tai nàng.
Vào những lúc đó, nàng mân mê, banh lồn mình mà cảm thấy nứng hơn là phải đề phòng khi đi chơi với Hưng. Trong một vài lần, với Hưng trên xe trong một công viên vắng người về đêm, Hưng đả sờ lốn, bóp vú nàng.
Nàng nứng lồn ghê gớm. Nàng có ý định cho Hưng đụ để nàng đuốc rên sướng như chị nhàn và cũng khám phá sự nứng khi cặc đút vào lồn như thế nào rồi sau đó khi trở về nhà lồn nàng nra làm sao. Có nguyên vẹn? Lỗ lồn có rộng ra không hay vẫn ở trạng thái bình thường, như ban đầu, chưa hề cho trai đụ lần nào. Với những đêm thao thức vì anh vì anh chị Bính, nàng khó bề giữ vững lồn trinh tiết khi chính nàng đỏi hỏi chứ không phải động cơ từ ở Hưng. Nàng cũng tị trách mình có Hưng bên cạnh, tại sao nàng không tìm hiểu cặc chàng, cho chàng đụ thì biết được từ cái nắc, bú vú, sờ lồn…
Tại sao phải khổ tâm nghe lén, rồi có ý định nhìn trộm anh Bính, chị Nhàn đụ nhau. Của riêng mình không giữ lấy mà thả mồi bắt bóng cho khổ tinh thần lẫn thể xác.
Trăn trở, nghĩ ngợi, thời gian không đợi một ai, đêm về một lúc một sâu hơn. Trở về ta với ta, Lựu cố ru giấc ngủ cho hết đêm dài và những vươn víu về anh Bính, chị Nhàn hãy gạt bỏ ra ngoài trí óc vì nàng đã có Hưng giãi cứu cho nàng nếu nàng cương quyết chọn lựa chàng. Lự khép lại hai mí mắvô tuyến truyền hình nàng tin rộng đã tự thắng thì giấc ngủ thoải mái đến với nàng. Và Lựu với tay tắt ngọn đèn ngủ. Bóng tối bao trùm cả gian phòng thì Lựu lại không chợp mắt được. Một sự xao xuyến, đợi mong lạ lùng thúc đẩy tâm trí và cả da thịt nàng nữa.
Vừa gột rữa xong những vật đục xâm chiếm tâm trí thì nàng nghe tiếng nhỏ to của anh Bính, chị Nhàn. Nàng không cử động để được nghe thấy những lời đó nhưng nàng không nghe đuốc gì cả, chỉ là âm thanh xôn xao vọng lại mà thôi.
Lựu áp tai vào vách tường, nhưng nàng chỉ nghe giọng chị Nhàn rất nhỏ và tiếng xột xoạc mà nàng nghĩ rắng anh chị ấy đang cởi áo quần. Những âm thanh đó đưa nàng đến sự tò mò rồi nàng bỗng quên hết những gì nàng đã nghĩ trước đây. Chị Nhàn và anh Bính lôi cuốn nâng vào thế giới mới lạ mà nàng không thể đợi chờ Hưng được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đêm ngà lạc thú |
Tác giả | Lý Lao Ái |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện móc lồn, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 09/07/2021 03:33 (GMT+7) |