Những lấn cấn ấy làm sự ghen thầm bùng cháy ầm ỷ trong tâm can. Bính cảm thấy không có lối thoát. Sự im lặng may ra thời gian là liều thuốc trị liệu hữu hiệu nhất trên đời. Bính phân vân, có lẽ Nhàn đã nhìn thấy chàng đụ Lựu mà nàng không buồn nói với chàng nên nàng cho Đăng đụ để trả thù. Thói đời, ông ăn chả, bà ăn nem là mối lối trả đũa.
Nhưng Bính chủ quan, Nhàn không thể bắt gặp chàng dụ Lựu vì nàng hãy còn mơn trớn chàng hằng đêm, gợi chàng đụ nàng nhưng Bính tế nhị thối thác. Bính cũng nứng cặc lắm, làm cho chàng xiêu lòng toan cởi quần Nhàn. Rồi hành động ấy khứng lại khi chàng nhớ lại Nhàn nằm ngửa đưa lồn cho Đăng đụ trên bàn ăn. Nàng là miếng mồi ngon cho Đằng và nàng nẩy lồn cho Đằng trông bộ dâm đãng hơn khi chàng đụ nàng. Sự uất ức, ghen tức bùng lên làm cho chàng không muốn đụ nàng nữa.
Từ đó Bính suy diễn Nhàn dâm quá độ, một minh chàng đụ nàng không đầy đủ cơn nứng lồn của Nhàn khi bốc lửa. Lý luận đó sáng tỏ trong lòng Bính để loại trừ trường hợp Nhàn đã bắt gặp chàng đụ Lựu. Và Bính cảm thấy mặc cảm, suy nhược dễ cho Nhàn đòi hỏi người đàn ông khác đụ nàng.
Bính đâm ra rối trí rồi cũng chợt nhớ ra, chàng đã không đụ ban ngày với Nhàn từ lâu. Chàng đụ nàng hằng đêm rất đều đặn. Nhàn thiếu đụ đến ngần ấy sao? Bính tự hỏi như vậy như chàng đang đối diện để hỏi Nhàn. Chàng cũng nghĩ đến Lựu. Chàng đã đụ Lựu nhiều bận và chàng lo ngại Lựu sẽ có bầu không biết lúc nào. Giá một hôm nào đó Lựu báo tin nàng đã tắt kinh nguyệt thì lại thêm một hung tin trong căn nhà này. Bính nghĩ đến đó làm chàng chột dạ, rối ren thêm lên.
Hôm nay trên đường về nhà sau giờ tan sở mà chàng muốn quảng đường dài thêm, dài vô tận. Chàng không muốn thấy cái sân nhà hiện ra nơi ám ảnh chàng đã thấy chiếc xe của Đăng đã từng đậu ở đó. Sau cái hôm bắt gặp Đăng đụ Nhàn chàng không dám về nhà sớm. Chàng không muốn chứng kiến lòng mình khổ đau khi thấy chiếc xe Đăng đậu ở sân nhà chàng một cách ngang nhiên mà bên trong Đăng đang hì hục nắc cặc vào lồn Nhàn hoặc đang gục mặt vào lồn nàng mà bú. Và cũng không tránh khỏi cảnh Nhàn bú cặc Đăng. Những gì diễn ra khi chàng đụ Nhàn thì đều được phỏng theo khi Đăng và nàng đụ nhau.
Trong giây phút bốc đồng muốn chiếm đoạt vì lòng dâm, lòng tham, Bính đã đụ Lựu nên bây giờ há miệng mắc quai. Chàng cứ ngỡ, chiếm đoạt cả hai chị em Nhàn thì chàng tha hồ đụ. Đêm đụ chị, ngày đụ em thì thần tiên biết chừng nào. Trời đã không thuận lòng tham dục vọng nên Nhàn đã cho chàng cắm sừng. Nàng đã banh lồn cho Đăng đụ một cách âm thầm và một ngày nào đó Nhàn sẽ đụ trai một cách công khai nếu nàng bắt quả tang chàng đụ thầm lén Lựu.
Tưởng tượng Nhàn dang hai chân trên bàn ăn, Đăng chồm lên thân thể nàng rồi lọ mào cặc đút vào. Bính nhắm mắt lại như trốn chạy không dám nghĩ đến. Nhưng sự đời lắm nổi buồn đau, chàng càng trốn chạy thì hình ảnh ấy hiện ra rõ ràng từ khi khởi đầu Đăng đụ Nhàn. Sự gì cố chóng quên thì càng ghi sâu là trường hợp hiện tại đang đến với Bính. Trong trí của chàng tới tấp hiện tình giàu Nhàn và Đăng… Bính nhớ rõ ràng…
… Trưa hôm đó Bính không ngờ chàng trở về nhà vì sở chàng đình hoãn một chuyến công tác đi xa của chàng vài hôm. Nhàn đinh ninh chàng đã lên máy bay qua một tiểu bang khác mà Bính đã cho nàng biết từ ngày hôm qua.
Khi Bính về nhà thì chàng đã thấy chiếc xe quen thuộc của Đăng đã đậu ngoài sân từ lúc nào. Như thường lệ với sự suy nghĩ trong sáng là Đăng đến cầu cứu Nhàn về truyện tình giữa anh chàng ta với Lựu. Bề ngoài khi gặp Đăng chàng giữ thái độ bình thản nhưng trong lòng Bính muốn cuộc tình của cô em vợ tan rã càng chóng càng tốt để cho chàng đụ Lựu cho thào thích. Bính ghen thầm mà không dám thể hiện ra ngoài mặt. Bính luôn luôn đóng kịch khi Nhàn và Đăng hỏi ý kiến.
Lần này thấy chiếc xe của Đăng, lòng chàng có linh tính không ổn. Giác quan Bính như báo cho chàng biết có sự không may xây đến. Trong lúc xuống xe mà lòng dạ chàng như bị cào thắt như người bị cồn cào ruột gan.
Bính ngừng bước và suy nghĩ có lẽ bên trong Nhàn và Đăng đang đề cập đến việc chàng âm thầm đụ Lựu. Bính thấy lo lắng đến tột cùng. Chàng liền đi vào cửa vườn sau để nghe ngóng có phải sự suy nghĩ của chàng, đúng sự thật chăng để tìm cách đối phó. Ra tới mãnh vườn nhỏ làm Bính nhớ đến Lựu hằng đêm đứng rình nơi cánh cửa sổ nhìn trộm chàng đụ Nhàn.
Bính nhẹ bước đi qua phòng mình rồi dùng lại bên cánh cửa sổ nhỏ bé của gian nhà bếp thì chàng dừng lại Bên trong tiếng thì thào của Nhàn vọng ra. Tiếng vọng rất nhỏ mà chàng nghĩ rằng nàng đang nói chuyện.
Bính ngạc nhiên không lẽ Nhàn đang nói chuyên với Đăng ở phòng bếp. Tiếp theo đó Bính nghe liếng cười khô khan của Đăng. Bính đặt tai vào thành cửa sổ Bính choáng váng mày mặt và chàng tưởng như tai chàng ù lên khi tiếng nói đú đởn của Nhàn vọng ra ngoài:
– Đợi em tí nữa, có được không nào?!
Rõ ràng là tiếng nói của Nhàn mà Bính không thể tin. Chàng tự nhủ thầm, có lẽ đã nghe nhầm một âm vọng từ đâu đâu đến. Và Chàng lại nghe:
– Nồi thịt cháy đến nơi rồi, đây này. Em sắp xong rồi. Thong thả cho em nhờ. Anh ấy vắng nhà những vài hôm… Lựa chiều mới về đến.
Tiếng Đăng đáp lại:
– Thèm chết mất. Ăn uống từ từ…
– Ôm em cho đỡ thèm. Có bằng lòng không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đêm ngà lạc thú |
Tác giả | Lý Lao Ái |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện móc lồn, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 09/07/2021 03:33 (GMT+7) |