Chị Năm ngắm nhìn đứa con gái. Nó còn trẻ lắm, mà lại ốm nhôm ốm nhách, có lẽ vì thiếu dinh dưỡng lúc nhỏ. Nhưng nó trông khá dễ thương.
Chị hỏi thăm về cuộc sống của nó trên tàu, về lương bổng của nó. Con Bé chắc lưỡi:
– Họ trả tiền lương bèo lắm cô ơi.
– Là bao nhiêu.
– Em được có 700.000 Đồng một tháng.
– Vậy thì ít thiệt đó…
Chị nhìn nó rồi xuống giọng:
– Cô muốn bo cho em 1 triệu đồng, em có nhận không?
Đứa con gái giật thót tim, nó lắp bắp:
– Cô nói thiệt không đó?
– Thiệt chứ… nhưng cô có một điều kiện.
Con bé mơ màng:
– Một triệu đồng? Nhiều quá… nếu điều kiện của cô không ngoài sức em thì em chịu liền.
– Điều kiện của cô dễ lắm, em không cần làm gì hết.
Nói xong, chị dắt tay nó trở về cabin.
Bước vào, con bé chùn chân khi thấy người đàn ông vẫn còn ngủ trên giường.
Chị Năm nói nhỏ vào tai nó:
– Điều kiện của cô là vầy: Hôm qua… em đã chứng kiến thấy cô làm một trò chơi với chồng của cô. Hôm qua em nhìn lén. Hôm nay cô đưa cho em một triệu đồng để muốn em ngồi đây mà nhìn tận mắt cái trò chơi của ngày hôm qua. Em có chịu không?
Đứa con gái bàng hoàng… nó không thể nào ngờ được là cô khách lại ra cái điều kiện kỳ quái như vậy. Sau tối hôm qua, nó về phòng trằn trọc ngủ không được đến gần 2, 3 giờ sáng. Hình ảnh người đàn bà ngậm ngon lành cái « vật » của người đàn ông cứ ám ảnh nó miết. Nó ngốc nghếch không biết gì đến chuyện trai gái nên bất chợt được thấy chuyện đó làm nó bị sốc thật sự. Nhưng kế bên cảm giác bị sốc, nó cũng cảm thấy lâng lâng khó tã… một cảm giác lạ làm nó cứ phải đứng đó mà siết chặt hai đùi lại vì hạ bộ nó nhồn nhột lạ kỳ…
Bây giờ cô khách lại cho nó một số tiến thật lớn để biểu nó ngồi đây nhìn cô ta diễn lại cái trò đó với chồng cô. Nó phải làm sao đây?
Nó thầm nghỉ nếu nó cứ ngồi đây thụ động mà nhìn thì thật là quá dễ dàng, nhất là để nhìn một cảnh tượng đã làm nó run rẩy và có phần thích thú. Vả lại, một triệu đồng thật là một số tiền lớn…
Chị Năm nhìn đứa con gái mà đoán ra những suy tư của nó. Chị móc ra một sấp giấy bạc mà im lặng đứa cho nó.
Đứa con gái lưỡng lự vài giây… rồi ngượng ngùng đưa tay ra cầm lấy.
Chị Năm mỉm cười, hài lòng. Chị kéo cái ghế đến sát bên giường rồi biểu nó ngồi xuống. Xong chị nhẹ nhàng nằm lên giường rồi kéo tắm chăn qua bên: Chồng chị có thói quen ngủ mà không bận quần lót nên hạ bộ được phơi ra lồ lộ. Cũng như thường lệ, con cu nhổng đầu lên chào cờ trong khi người đàn ông vẫn còn ngủ.
Đứa con gái nổi gai nổi ốc cùng mình! Bây giờ nó mới được nhìn tận mắt « cái vật đó » của một người đàn ông. Thật là khủng khiếp quá! Nhưng cũng hùng dũng qua! Đứa con gái run rẩy, miệng khô cằn.
Chị Năm nhìn nó cười trấn an rồi chị dịu dàng ngậm con cặc vào miệng.
Con bé càng run hơn, hai hàm răng nó đánh cầm cập… tội nghiệp cho nó!
Chị Năm bú được một lúc thì người đàn ông mỡ mắt ra… trước hết anh ta cảm nhận ngay là mình đang được bú cặc… rồi sau đó anh ta ngạc nhiên khi thấy đứa con gái ngồi bên giường. Nhưng rồi anh ta mỉm cười, khi đoán ra sự việc… và đưa tay âu yếm vuốt tóc vợ như để cảm ơn… con bé ngượng nghịu định bỏ chạy nhưng nó nhớ lại số tiền 1 triệu và điều kiện của cô khách nên nó ngồi lại…
Trò chơi càng lúc càng nóng bỏng hơn… người đàn ông bắt đầu rên rỉ. Những âm thanh xoáy vào lỗ tai của đứa con gái làm nó lùng bùng, nó há hốc miệng ra mà thèm thuồng theo dõi diễn tiến… Khe lồn nhỏ nhắn của nó bắt đầu ướt nhẹp nhưng nó đâu có biết!
Chợt cô khách ngồi bật dậy nhìn nó mà cười dễ dãi:
– Em có muốn thử không?
Đầu óc con bé như quây cuồng, nó không còn biết Trời Đất gì nữa… nó chỉ biết là mình hành động như trong cơn mơ. Nó xích gần lại… cô khách dịu dàng nhưng cương quyết kéo đầu nó cúi xuống… khi nó ngậm con cặc vào miệng thì hình như bao nhiêu khẩn trương từ từ dịu xuống… nó thở phào dễ chịu. Mùi con cặc hăng hăng nhưng nó lại thấy thích thích…
Cô khách dịu dàng vuốt mái tóc nó mà thầm thì những lời chỉ dẫn và cổ xuý làm nó an tâm. Nó nghe theo lời cô mà tập tễnh bú…
Nó nghe tiếng rên của người đàn ông dồn dập hơn… nó nhắm khít mắt mà hồi hộp chờ đợi… khi dòng khí bắn ra trong miệng nó thì đứa con gái đã sẵn sàng… phản xạ tự nhiên khiến nó nuốt lia nuốt lịa. Tiếng gầm của người đàn ông làm nó cảm nhận lần đầu tiên trong đời quyền lực của nó, quyền lực của người đàn bà trước người đàn ông. Nó phồng ngực ra hãnh diện: Nó không còn là đứa con gái yếu ớt, nhút nhát mà bây giờ nó là người con gái đang làm một người đàn ông khí thế phải quỳ luỵ nó, phục tùng nó…
Câu chuyện đó đã gắn bó vĩnh viễn chị Năm với tôi: Chị không những đã hiễu tôi mà còn đoán biết những ý nghĩ sâu kín của tôi để phục vụ tôi. Lúc trước tôi đến với chị vì tìm thấy nơi chị sự yên lành mà đôi lúc tôi cần. Nhưng bây giờ, khi quyến rũ được đứa con gái trên du thuyền bú cặc tôi… chị còn làm tôi nhận thấy chị là người vợ lý tưởng không thể thiếu trong cuộc sống của tôi.
Vừa về đến nhà thì tôi nhận được tin nhắn của thằng Tâm, chồng con Huệ. Nó mời người thân gia đình và một vài bằng hữu đến dự tiệc đặc biệt, nó không cho biết lý do gì.
Hôm sau tôi lò mò đến và gặp cả cô Thảo, cô Hạnh và vài người quen khác.
Trong bữa tiệc, thằng Tâm nắm tay vợ nó cùng đứng dậy và nó tuyên bố:
– Hôm nay tôi mời bà con thân quyến đến dự tiệc, cốt là để chia vui với vợ chồng tôi. Tôi xin báo được một tin mừng: Vợ tôi đã có thai!
Ai nấy đều mừng rỡ vỗ tay đôm đốp…
Khi tiệc gần tàn thì lại thiếu nước đá. Tôi xung phong chạy ra chợ mua món hàng đó. Con Huệ đề nghị đi với tôi vì nó cần mua vài thứ gì đó.
Tôi định nói vài lời chúc mừng nó thì con Huệ kéo tôi ra bờ sông, đến một chỗ vắng mà ngồi xuống. Nó mỉm cười, nhìn tôi, cặp mắt long lanh lạ thường… Tôi hơi ngạc nhiên trước thái độ đó nên tôi hơi bỡ ngỡ.
Con Huệ nhẹ nhàng nói:
– Em cũng phải chúc mừng anh.
– Ủa sao vậy? Vì lý do gì?
– Vì… anh sắp làm cha!
Tôi giật bắn người, nhảy dựng lên:
– Em… em… nói cái gì vậy? Anh không… không hiểu?
Nó cười kéo tay tôi, biểu tôi ngồi xuống:
– Thì đứa con trong bụng của em… là của anh đó!
Tôi lại nhảy dựng lên một lần nữa:
– Em… em… có nói giỡn không đó?
Nó vẫn nhìn tôi mà cười… Tôi mừng quá, ôm nó vào lòng mà hôn chùn chụt.
Con Huệ an tâm khi thấy tôi vui mừng như vậy. Nó nói:
– Em tính toán thiệt chính xác. Ngày em thụ thai là ngày anh đến thăm em ngoài sân vườn đó, có nhớ không?
Tôi vuốt ve nó:
– Bây giờ… thì mình tính sao?
– Có gì đâu mà tính. Mọi chuyện do ông Trời tình hết rồi. Em cũng không muốn thay đổi bất cứ điều gì. Đứa con tuy là dòng máu của anh nhưng nó sẽ mang họ của anh Tâm. Em muốn vậy. Mọi chuyện sẽ y như lúc trước.
– Anh thấy em nói rất có lý. Cứ để ông Trời tính cho mình, đến đâu hay đến đó.
– Nhưng ngày mai em sẽ đi nhà thờ cầu nguyện và cảm ơn Đức Chúa Trời. Em muốn anh cùng đi với em.
– Được mà.
Con Huệ theo đạo của chồng nó chứ không giữ đạo Phật của gia đình nó. Hôm sau nó hẹn tôi ra nhà Thờ. Nó nói cho tôi biết là nó hằng ra đây để cầu nguyện để có được con. Bây giờ nó mang thai nên ra đây để cảm ơn Đức Chúa Trời. Nó nói là đạo Thiên Chúa không cho phép có con ngoài hôn nhân nên vì vậy mà nó muốn con nó mang họ chồng nó. Tôi thầm nghỉ hành động đó có khác gì hành động ăn gian, dấu đấng Thiêng Liêng, nhưng tôi thấy con Huệ thành khẩn nên tôi không dám nói thẳng ra.
Nó lại nói:
– Anh là cha thì phải ra đây mà cảm ơn.
– Nhưng anh đâu có đạo?
Thấy con Huệ làm mặt giận nên tôi cũng đành chìu theo nó. Thấy vậy nó cười vui ngay.
Ra ngồi băng đá trước nhà Thờ con Huệ giải thích cho tôi:
– Anh phải biết quy luật bên đạo Thiên Chú rất ngặt nghèo, em không thể nào làm trái được. Nhưng đó là quy luật của con người. Chứ Đức Chúa Jesus thì có tình thương bao la, đâu lại cấm cái nọ, ghét cái kia! Hồi nảy em cầu nguyện thì em cũng nói hết sự thật đó chứ, em cũng nói cha của đứa bé là anh, và em cũng nói anh là người chồng trong tim của em.
Nghe nó giảng giải, tôi ôm nó vào lòng:
– Vậy từ đây em chịu làm vợ của anh rồi sao?
– Thì chứ còn gì nữa mà hỏi! Anh lại cho em món quà vô giá là đứa con trong bụng em.
Tôi cười hì hì:
– Vậy thì hôm nay chúng mình phải làm một cái gì đó để đánh dấu ngày em chính thức chịu về làm vợ anh.
Con Huệ mừng rỡ đồng ý. Tôi đi ra mua cho nó một đôi bông tai để làm « quà cưới » rồi tôi dẫn nó vào một nhà nghỉ kín đáo để chơi nó mấy tiếng đồng hồ liền làm con Huệ ngất đi vì sướng. Từ lúc khám phá được tình dục huy hoàng với tôi con Huệ trỡ nên cực kỳ dâm làm tôi rất thích.
Tôi nắm con cặc chà lên khắp cơ thể của nó từ mái tóc đến gương mặt, ngực, lưng, chân cẳng… mà nói:
– Đó lá dấu ấn của anh trên em, trong cuộc sống của em.
Nó cũng thích thú đòi bắt chước tôi: Tôi mừng rỡ vì thấy đứa con gái dám gạt bỏ những rào cản tâm lý mà khẳng định dâm tính tự nhiên của nó nên tôi biểu nó ngồi chàng hãng qua người tôi rồi ịn lồn nó lên khắp người tôi để « tôi không được quên nó »
Từ lúc về lại Vỉnh Long sau cuộc du lịch ở Hạ Long, tôi suy nghĩ thật chính chắn và thấy mình có một sự gắn bó càng lúc càng khắn khít với chị Năm nên tôi lấy một quyết định quan trọng: Tôi không muốn chị Năm đi làm công nữa và muốn tạo điều kiện cho chị thay đổi cuộc sống. Tôi đề nghị chị nên qua Sa Đéc mà mở một cửa hàng buôn bán. Như vậy cũng dễ dàng cho tôi khi tôi cần đến với chị.
Chị Năm vừa mừng vừa lo:
– Mình nè, hồi nào giờ có khi nào em buôn bán đâu?
– Mình đừng lo, tôi sẽ giúp Mình mà.
Chị nhớ lại là lúc còn trẻ chị rất thích giúp bà dì một tay buôn bán vãi lụa.
Chị rụt rè nói:
– Vậy Mình giúp em mỡ tiệm bán vãi nhe?
Tôi thấy ý tưởng tốt nên tôi đồng ý.
Chị mừng quá, lại ôm tôi mà khóc.
Đến cuối năm thì chồng chị mất. Mọi việc lại càng dễ dàng hơn cho mối liên hệ tình cảm giữa tôi và chị. Hễ có dịp là tôi chạy sang Sa Đéc để thăm chị. Nơi chị tôi tìm được sự yên lành và bình yên mà tôi không có được với con Huệ và cô Hạnh.
Chị Năm làm ăn khấm khá nên tôi đề nghị chị cho Ba Mẹ chị về với chị. Chị vui mừng nghe theo lời tôi. Chị có dịp được phụng dưỡng cha mẹ một cách đầy đủ. Tôi rất quý mến ba mẹ chị và họ cũng rất thương tôi. Họ biết rõ là nhờ tôi nên cả gia đình họ mới được lên hương như vậy.
Tôi bàn với ba mẹ chị là tôi không thể nào cưới chị được vì nhiều lý do, nhưng tôi cũng muốn có chút danh chính ngôn thuận khi đến với chị. Mẹ chị mới đề nghị tôi nên làm một buổi tiệc đơn sơ mời vài người thân trong gia tộc đến dự để ra mắt bà con.
Tôi nói lại chị Năm làm chị vui mừng. Bây giờ chị biết rõ là tôi không chỉ đến với chị một cách hời hợt mà tôi rất nghiêm túc trong tình cảm với chị.
Buổi tiệc chỉ có mời bà con bên phía chị vì phía tôi không có ai. Chị Năm hãnh diện và tươi tắn trong chiếc áo dài lịch sự. Bây giờ chị biết chăm sóc cho chính mình nên trông chị khác hẳn xưa. Tôi cũng hãnh diện không kém khi có được người vợ duyên dáng như chị.
Chị vẫn không ngờ được là đời chị lại có thể thay đổi nhanh chóng như vậy: Cách đây chưa đầy một năm, chị làm công cho người ta, rồi lại bị tôi hiếp dâm trong một lúc say rượu. Vậy mà bây giờ người hiếp dâm chị lại là người đem lại bao nhiêu điều tốt cho chị. Bây giờ chị là một người có chút vị trí trong xã hội, chị là một bà chủ nhỏ như ai, chị được hạnh phúc tràn đầy cả về tình cảm lẫn tình dục. Chị thay đổi cả về bề ngoài, chị trở thành một người phụ nữ duyên dáng, lịch sự.
Đối với tôi chị là một người tình thật tuyệt vời, chị chìu tôi một cách tuyệt đối trong tình dục. Chị lại biết đoán trước những ưa thích của tôi để mà phục vụ cho tôi. Câu chuyện ở vịnh Hạ Long trên du thuyền là một bằng chứng cho điều đó. Về sau, chị lúc nào cũng có mặt bên tôi trong những khám phá mới trong lĩnh vực tình dục. Kế bên đó, chị không hề đưa ra bất cứ điều kiện nào với tôi, chị biết tính bay bướm của tôi nên không bao giờ chị đòi hỏi ở tôi sự chung thuỷ. Chị đoán biết là tôi có nhiều mối liên hệ với những người phụ nữ khác nhưng chị nói:
– Miễn là Mình thương yêu em là đủ rồi. Em may mắn lắm mới có được Mình. Em không quan tâm đến chuyện riêng tư của Mình đâu.
Trở lại chuyện của tôi và Hạnh…
Tôi nói với nàng:
– Cô rất ưa thích thủ dâm, điều đó quá rõ ràng nhưng theo tôi cô chỉ mới khai thác một phần rất nhỏ của trò chơi tuyệt diệu đó mà thôi.
Hạnh tò mò gạn hỏi bắt tôi giải thích:
– Cô chi quen thủ dâm ở trong phòng kín, trong tư thế nằm trên giường… nhưng thủ dâm có nhiều bước khác thú vị lắm. Thí dụ: Thủ dâm ở tư thế đứng rồi thủ dâm ở những nơi công cộng… Cô đã thử món thủ dâm tay đôi, trước mặt người khác nhưng tuyệt đỉnh của thủ dâm còn tuyệt vời hơn nữa…
Cô Hạnh trố mắt nhìn tôi:
– Thầy nói cho tôi biết đi!
– Tuyệt đỉnh của thủ dâm là khi cô để cho người khác thủ dâm cho cô.
Cô Hạnh nhìn ra ngoài cửa sổ, bối rối:
– Tôi không biết có thể đi đến giai đoạn đó hay không…
Trong thâm tư nàng thầm biết là người đàn ông này càng ngày càng xâm chiếm cuộc sống của nàng, làm nàng bỡ ngỡ. Anh ta đến với nàng như một người bạn nhưng với thời gian anh ta càng chia sẻ những thầm kín của nàng càng nhiều… khi nói đến chuyện để cho người khác thủ dâm thì lẻ dĩ nhiên « người khác » đó chỉ có thể là anh ta chứ ai!
Hạnh rùng mình… lúc trước nàng khẳng định là mình sẽ không bao giờ có một người đàn ông thứ hai trong đời mình, sau cuộc đổ vỡ của mối tình thời trẻ tuổi, nhưng dạo sau này… nàng thấy hình như mình không còn quá kiên định trong chuyện đó nữa.
Ngay tối hôm đó, tôi mời Hạnh đi ăn cơm tiệm với tôi rồi hai đứa chúng tôi ra một quán giải khát bên bờ sông. Chúng tôi lựa hai ghế nằm hướng ra sông. Thời tiết thật mát mẻ, không khí thật an lành dễ chịu. Hạnh vươn vai thích thú:
– Ở thành phố lớn như Sài – Gòn, đâu có được những địa điểm như vầy phải không Thầy?
Quán khá đông khách tối nay, xung quanh chúng tôi chỉ còn lại vài ba ghế trống.
Tôi cười cười, ghé miệng vào tai Hạnh:
– Địa điểm thật thú vị… cho một màn thủ dâm công cộng!
Đang cười, Hạnh chợt đâm ra luống cuống… Nàng quây mặt ngó sang phía khác mà im lặng không trả lời. Thấy vậy tôi nghĩ là nàng chắc chưa sẵn sàng cho chuyện đó nên tôi cũng không nói gì.
Nhưng rồi Hạnh quây sang nhìn tôi vừa nhẹ nhàng đút tay dưới váy… tôi mừng quá khi thấy động tác đó. Những dao động của cái váy cho tôi biết là nàng đang bắt đầu tự thủ dâm. Cứ cách khoảng là Hạnh lại dáo dác ngước đầu nhìn quanh để xem động tĩnh… Tôi sung sướng nhìn trong mắt nàng sự chổi dậy và sự tăng trưởng của khoái lạc. Mặt người đàn bà đang sướng thật là đẹp tuyệt vời…
Hạnh sướng thật sự! Nàng đã phải cố hết sức mới dám thủ dâm tại quán cà – phê này nhưng bây giờ nàng không hối tiếc chút nào, nàng không thể nào ngờ được là thủ dâm tại một nơi công cộng, với bao nhiêu người xung quanh, lại cực kỳ thích thú như vầy. Sự thích thú càng tăng mạnh hơn khi nàng lúc nào cũng phải kiềm chế, không dám manh động quá mức. Khi thằng bé phục vụ đem đến mấy dĩa trái cây và loay hoay dọn trên bàn thì nàng vẫn tiếp tục thủ dâm dưới váy, hai ngón tay vẫn tiếp tục mốc ngoáy khe lồn một cách kín đáo.
Hạnh thầm cảm ơn thầy Trung, người đàn ông đã chỉ dẫn cho nàng biết được cái hạnh phúc tuyệt diệu này. Nàng ngó qua bên và thấy người đàn ông đang mỉm cười hiền hòa mà trầm trồ nhìn mình như để khích lệ. Hạnh cảm khái vươn tay qua phía anh ta… người đàn ông nắm lấy bàn tay mà xiết nhẹ…
Mắt Hạnh mờ đi… nàng cố tự chủ để không cho ai thấy là cơn cực khoái đang lan tỏa trong cơ thể nàng. Hạnh mím môi, cắn răng để kềm giữ tiếng kêu rên của mình. Nàng bấu chặt bàn tay của người đàn ông. Khe lồn của nàng ướt sũng vì sung sướng! Chưa bao giờ Hạnh ra khí nhiều đến mức đó.
Chiều hôm đó, sau giờ tan học, cô Thảo cho gọi tôi lên văn phóng hiệu trưởng.
Mời tôi ngồi xong, cô vào thẳng vấn đề:
– Tôi gọi Thầy lên đây vì chuyện con Lan, con gái của tôi mà cũng là lớp trưởng trong lớp do Thầy làm chủ nhiệm. Tôi thấy nó dạo sau này không đạt được những thành tích mà tôi mong đợi. Tôi muốn biết ý kiến của Thầy.
Nghe cô Thảo nói mà tôi không khỏi lo lắng. Thật sự mà nói thì dạo sau này, mối liên hệ của tôi và con Lan càng lúc càng tồi tệ. Những gì đã xảy ra đã làm cho mối liên hệ đó tối sầm lại. Có lẽ tôi đã không dự đoán đúng mức khi tôi bú vú nó trong cụm rừng trong buổi đi dã ngoại cách đây vài tháng. Tôi đã làm nó tổn thương? Từ đó con bé cứ tìm cách mà tránh né tôi, hoặc nếu có cơ hội thì nó lại chống đối tôi. Điểm học trong lớp của nó bị tụt hạng khá rõ rệt.
Tôi cũng không biết phải xử lý ra sao nên tôi gãi đầu, trả lời một cách chung chung.
Cô Thảo yêu cầu tôi phải theo dõi học vấn của con Lan, cô hỏi tôi có nên gửi con Lan lên Sài – Gòn tiếp tục học hay không vì có lẻ ở trường này, nó ỷ y là con gái Hiệu Trưởng nên cô cũng gặp khó khăn để chu toàn cho nó. Tôi đồng ý ngay với ý tưởng đó.
Cô Thảo xoay qua chuyện khác, cô cười:
– Thật ra tôi mời Thầy lên phòng cũng vì tôi cần Thầy một việc.
– Cô cần gì thì cứ nói với em.
– Tôi cần đi Trà Ôn có chuyện, nhưng chồng tôi không rãnh, vậy Thầy chở tôi đi, có được không?
– Dạ, chuyện nhỏ như con thỏ, Trà Ôn cách có chục cây số, em chở Cô không có vần đề gì.
– Vậy thì tốt quá, chúng ta đi ngay.
Đến Trà Ôn, người Cô Thảo cần gặp lại không có nhà, bà ta đang ở Sóc Trăng, bên kia sông Hậu. Cô Thảo hỏi tôi có chịu chèo xuồng qua bên đó giùm cô được hay không? Nếu được thì cô mượn cái xuồng của gia đình bà ta.
Tôi nhìn trời mà hơi phân vân vì thấy đã chạng vạng tối rồi, qua sông Hậu lúc này cũng không an toàn cho lắm… nhưng thấy cô Thảo nóng lòng nên tôi cũng chìu lòng mà chấp nhận.
Khi ngồi trên xuồng qua được nữa sông rồi thì tôi mới ân hận với quyết định của mình: Đêm ở đây xuống rất mau, mặc dù hôm nay có trăng. Đã vậy lỡ có sóng mạnh thì cái xuồng nhỏ này thật sự không ổn cho lắm trong bóng tối.
Và nổi lo của tôi đã thành sự thật: Một cái sà lan lớn chạy qua tạo nên một lô sóng cao nhấp nhô làm chiếc xuồng chồng chành đáng lo. Cô Thảo kêu rối rít:
– Trung ơi, coi chừng…
Cùng lúc, một làn sóng tràn vào xuồng làm nó nghiên hẳn qua bên… nước tràn vào làm tôi chỉ kịp quăng cái chèo để nhãy tới mà ôm cô Thảo trong khi chiếc xuồng bị vào nước mà trôi dạt theo dòng nước. Cô Thảo thét lên một tiếng mà bấu vào tôi như vào một cái phao. Cũng may là lúc đó chúng tôi đang ở gần một cái cồn nên tôi cố chống chọi để điều khiển chiếc xuồng về hướng đó.
Khi chiếc xuồng chìm hẳn thì cũng khá gần bờ nên chỉ cần bơi vài thước là tôi kéo được cô Thảo lên bãi bùn. Cô sợ quá, mặt tái mét mà run như cầy sấy.
Chật vật lắm tôi mới dìu cô Thảo đứng dậy được mà rời bãi bùn để tìm một nơi an toàn hơn. Trong bóng tối lờ mờ, tôi thấy một cái chòi của những người câu cá. Tôi dìu cô đến đó. May là cái chòi tương đối khô ráo.
Tôi hoang mang quá, không ngờ là mình bị rơi vào một tình huống quá hiểm nghèo như vầy. Thật ra thì tôi không mấy lo cho tôi nhưng tôi lo cho cô Thảo vì cô là đàn bà phụ nữ yếu đuối! Cùng lúc cô Thảo thều thào:
– Trung ơi… cô lạnh quá.
Tôi quây đầu lại nhìn thì thấy cô đang run cầm cập.
Tôi trấn an cô:
– Cô lạnh vì quần áo ướt nhèm. Vậy cô hãy cởi ra hết đi rồi vắt cho khô trước khi mặc lại.
Cô Thảo nhìn tôi như cầu cứu! Cô không còn là bà Hiệu Trưởng oai nghi nữa mà chỉ còn là một người đàn bà yếu ớt, không còn sức lực gì nữa. Trải nghiệm qua một tình huống kinh hoàng, cô tưởng mình sắp chết rồi vì cô không biết bơi, cô bị sặc nước và bây giờ cô không hơn gì một cọng bún!
Thấy cô không phản ứng sau câu nói của tôi, tôi nhắc lại một lần nữa nhưng hình như cô không nghe gì nữa mà cô lại lải nhải:
– Trung ơi… cô chết rồi…
Tôi vừa tức cười vừa bực mình:
– Nếu cô chết rồi thì làm gì mà còn ngồi đây mà kêu réo?
Cô vẫn tiếp tục:
– Chắc cô chết rồi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đa tình |
Tác giả | Why Not Me |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cô giáo, Đụ lỗ đít, Sex bú cặc, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện ngoại tình, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 08/06/2021 03:58 (GMT+7) |