Một lúc ông bật nằm ngang không cho “xút chốt” ra, cứ ôm Nga dưỡng sức.
Chú Thế nóng ruột quay lại rước vợ đi bác sĩ sớm hơn, mở cửa nhà lại vắng êm re, chả lẽ hai người đã rời nhà rồi? Anh không lên tiếng, cứ rón rén từng bước tìm phòng này sang chỗ nọ, cuối cùng thấy Xuân – Nga còn nằm ôm nhau tư thế con cháu bà Eva trong phòng ngủ nhỏ riêng của cô Hạnh Nhi trước đây. Vì không hiểu tiếng lóng “chè – he” là gì? Ồ! Hóa ra vợ vừa trải qua cuộc tình dâng hiến cho ông Giám đốc. Anh cảm thấy thương vợ và mặc nhiên chấp nhận tự vui vui trong lòng không nói dám ra.
Hai người thấy chú Thế đẩy cửa đưa mặt vào nhìn, ánh sáng hắt mạnh vào họ bèn bật dậy. Ông Xuân tóm khăn lông vận quanh người rời phòng vào nhà tắm trước. Nga còn nằm tênh hênh trên giường, anh ân cần bằng giọng nhẹ nhàng…
– Nga khỏe chưa, còn nhức đầu không?
Bước tới ôm vợ hôn tay vuốt vuốt vú mơn trớn nhau.
– Cảm ơn anh hết đau rồi, hạ cơn nhức đầu là anh Xuân chẩn trị em bằng cây “súng nước” sướng khoái, tuyệt vời lắm mình à. Nga với tay ôm hôn chồng hôn để vỗ về, thấy dưới quần cộm cộm. Anh nhịn chờ tối về, âm hộ em dơ đầy nhóc tinh trùng anh Xuân…
Niềm ước mơ mang bầu chớm hình thành trong tâm trí của người vợ tài xế – Ngọc Nga – qua xác nghiệm, cấp thuốc bổ dưỡng của vị bác sĩ chuyên khoa quen ngay buổi chiều nay.
… Bạn đang đọc truyện Cô nàng đầy nghĩa tình tại nguồn: https://truyendam.org/co-nang-day-nghia-tinh/
Thiếm Thế, chị muốn đi chợ mua mấy áo ngực, chật nức hết rồi, tính nhờ chú chở bằng Honda của nhà, ngồi ôm ngực dựa vô lưng chú chị thấy kỳ quá, còn ngồi ngang lại sợ té. Đi xe hơi đường chật vô không được bên hông chợ, vậy thiếm chở chị tiện hơn, sau ghé tiệm thuốc Bắc, Phước Thọ Dường hốt vài thang thuốc uống.
– Hổm rày em thấy chị hơi mập, da dẻ hồng hào, vú, mông hơi khác.
Em có mắt tinh đời, từ bửa em Hạnh Nhi nằm cử. Anh Xuân đâu đi ra khỏi gia đình cứ quanh quẩn canh chừng “thằng nhỏ” với Nhi. Tối tối ôm chị làm tình rồi ngủ, sau khi đi bác sĩ cho thuốc ăn, uống thấy khác trong người chị nghi vướng cái bầu, mình có tuổi phải dưỡng thai bằng thuốc Bắc, thuốc Tây uống nóng lắm, tháng trước khi Nhi sanh hốt thang “Thập tam Thái Bảo” – (đây tên toa thuốc phục dược viết sẵn gồm 13 vị, người xưa lưu truyền, ngày nay miền quê hay dùng, tiệm thuốc Bắc nào cũng rành, cũng có – là sự thật), để phụ nữ sanh đẻ xong cho “xổ lòng” ra đồ dơ nhớt nhau của tiệm ông Phước Thọ Đường nổi tiếng, giờ lại xem mạch cho chị.
Sau khi gọt cam, mận Hồng Đào của chồng và dì của Nhi mang biếu tiện thăm hai cháu, bà để vô thố bỏ trong tủ lạnh, căn dặn Nhi anh Xuân có trưa xuống mời ăn giùm, và hỏi nàng thèm món gì mua về. Ngày mai nàng đầy tháng, cứ ăn tô cá, thịt nạc kho tiêu mặn, ăn hoài sợ Hạnh Nhi đâm ngán.
– Nhi cảm ơn, em thèm cơm tấm sườn bì với hột gà chiên.
Chị sẽ mua chung 4 phần về chiều nay ăn đổi bửa, ở nhà em khỏi lo cứ chăm sóc thằng cu. Nga chở bà Thanh Lan gặp Đông y – sỹ, bắt mạch ông cho biết đang cấn thai nay non hai, ba tuần, nhịp tim nhảy khác, nhìn khóe mắt, chỗ trái cấm Adam, – chỗ nóc họng – nhảy phập phòng đoan quyết chẳng sai. (Bạn trẻ nào kinh nghiệm khi vợ, bạn gái cấn thai, ngay chỗ cần cổ nhảy phập phòng lên xuống như nóc họng của con cóc, con nhái – là sự thật, tôi không phóng bút bậy bạ. BTN.)
Nga ngồi kế nghe tim nàng nhảy thót, ông này tinh lực mạnh giao hợp với mình hai, ba lần dám dính lắm, lòng hơi mừng thầm, ánh mắt đăm đăm nhìn thầy Tàu múa viết lông vô cuốn tập giấy tên và địa chỉ thân chủ, một dọc chữ Hán bằng bút lông chấm mực Tàu dọc xuống từ trái sang phải gần đầy kín mặt giấy, dặn về sắc uống theo phân lượng ghi ngoài bao gói. Bà Xuân còn giữ quan niệm hơi xưa hễ đau yếu đi khám Đông y sĩ dùng thuốc Bắc, thuốc tể vò viên chế biến sẵn, cảm cúm thì hay cạo gió, xông bằng nồi nước tổng hợp lá xã, chanh… tìm kiếm ngoài vườn. Trong khi chờ ông bốc 4 thang thuốc tranh thủ hai người vô nhà lồng chợ Mỹ Tho mua hai cặp nịch ngực mới. Ngọc Nga rành kiểu nâng bộ ngực bằng bợ chéo ngang và chéo đứng cỡ A. 80 cho bà, ghé ăn cơm và chè vì bà Xuân đang thèm ngọt. Họ ghé mua đậu xanh cà, bột nếp mai nấu chè, xôi cho Hạnh Nhi đầy tháng.
Về nhà chia phần gia đình anh Thế cháu Trâm, và ông Xuân với Nhi, chị Thế lẹ tay xớt ra đĩa để bàn sẵn, rồi mời Ông Xuân và cô Nhi ăn cơm chiều. Anh Thế hết giờ làm xách phần cơm mình về nhà cha con no lòng.
Bà Xuân vào thay áo quần, mặc y – nội mới, bước ra khoe, nghe Nga mách lẽo hai người – em chở chị hốt thuốc, bà đang có “tin vui”. Bà lại ngồi kề ông nghiêng đầu, đúng rồi thầy Tàu nói cấn thai hai hay ba tuần hốt thuốc bổ uống đây, gia đình mừng đi.
Ông Xuân vỗ tay cái đét…
– Nói lớn tôi trúng số nữa rồi, ánh mắt liếc nhìn sang Nga ngồi đối diện với ông, bèn cười lớn. Hai người nữ kia chẳnghiểu ẩn ý gì, qua câu nói ông Xuân.
Bốn người ngồi bàn cơm, với thố trái cây làm “nhưng” cho câu chuyện thêm hào hứng. Ăn dọn dẹp xong, hai người nữ vô buồng thử áo ngực mới, bà Xuân đâu biết ông đã “đóng dấu” Nga, bà kêu nàng vô phòng ngủ mình ra ngực trần cho xem, nhờ thiếm Thế rành cỡ chỉ mua kiểu áo ngực thiệt ôm sát rạt, nâng cao cảm thấy dễ thở vô cùng. Nga thấy vú bà to không kém gì ngực mình, núm chỉ hồng hồng nhô cao, nếu so ra cả hai nhỏ hơn cô Nhi một con số A 85.
– Ông Xuân hỏi trên áo mới, còn dưới quần sao?
Em còn cả lố xì mới để đem ra chia thiếm Thế với em Nhi. Anh cầm bịch đồ mới bắt Nhi thay, gom đồ cũ vứt bỏ. Mai khách lại thăm viếng ngày đầy tháng khỏi bị khó chịu lỗ mũi.
“Ba” của cu Nhân ở ngoài để hai chị em thay đồ thử cỡ, đừng vô nhen – anh thấy mông vú thiếm Thế kỳ lắm! Bởi bà không ngờ Nga – vợ của tài xế đã “hớp hồn” ông Xuân cho khai thác vùng “núi Cấm” trước rồi.
Hạnh Nhi xách bịch quần áo mới. Con đang ngủ anh xem chừng, ông nhìn thằng cu khá bụ bẩm, da dẻ căng thẳng, môi má hồng hào bởi nguồn sửa mẹ lòng ông thật mừng thầm.
Nhi gõ cửa trong khi hai người còn ngực trần đang thử quần xì và áo ngực.
– Hai chị em vô được không? Tiếng ừ đồng ý của bà Xuân.
Nhi bước vào cả ba tự do phơi bày. Hạnh Nhi đứng cao trội hơn hai người kia nửa cái đầu, má lún đồng tiền, mũi cao khuôn mặt tròn trịa dễ mến. Còn cặp vú đầy sửa muốn gấp hai bộ ngực hai bà, qúy tướng của cô. Lông cạo sạch giờ mới mọc dài mướt rượt trên mu như rẻ ngôi sang hai bên bẹn, chạy tận háng, chị Thế trầm trồ, cô đẹp và sang quá nhờ qúy tướng, tay sửa hai miếng vải bợ chéo áo ngực của nàng, nâng nâng vú nàng như khen thầm. Phong cách Hạnh Nhi bây giờ đáng mặt là mệnh phụ phu nhơn sang qúy từ trong tới ngoài. Còn bà Xuân nào thua kém, vì có tuổi làm sao bằng gái xuân thì được. Nhi mặc nịch ngực của thiếm Thế biếu ôm sát, nâng cao bộ vú thiệt mỹ miều quay qua lại có vẻ tự đắc ý.
Bà Xuân chỉ lố xì líp polymere đủ màu của Trung quốc nhập cảng do ai đã biếu 10 cái mới toanh. Thiếm Thế và em Nhi lấy người ba cái còn lại của chị, – bà Xuân nói – em Nhi mặc luôn theo đồ mới trọn bộ cho đẹp. Mặc đi đừng tiếc, ngày mai qúy thầy cô làm chung họ biếu quần áo mới cho em, hoặc cho thằng cu xài không hết.
Nhi trong bộ đồ mới màu xanh lụa có thêu hoa hồng trước ngực, xem đẹp như cô gái xứ Phù Tang bước đi lúm khúm. Thiếm Thế cũng rực rỡ không kém, xong lo quay về phòng cô Nhi thay khăn giường mới, gom quần cũ liệng thùng rác, vì quyện mùi sửa chua, mùi phấn, mùi dầu xanh, dầu cù là…
Xong dự định về, thấy anh Thế tới rước vợ còn đang nhỏ to gì với Ông Xuân ngoài:
Bác sĩ khám chị Thế lấy làm ngạc nhiên, trung bình độ sâu âm đạo phụ nữ 8 – 10 phân. Còn chiều dài dương vật là 6 – 8 phân khi bình thường, hễ gặp “mái” ngổng đầu dài ra 14 – 16 phân, đâm thọt qua cổ tử cung. Quái tinh trùng đầy ấp màu trắng chứng tỏ các chú “lăng quăng” này hoàn toàn khỏe mạnh, đủ sức ứng tuyển vô cung vì bệnh nhân có cổ tử cung bị hơi hẹp? Hay có bướu cản nên số tinh trùng cứ lẫn quẩn vất vã nhập cung, khó mang bầu? Mắt thường bác sĩ không thể kiểm tra được.
– Chắc anh chị mới tan “trận chiến” khoảng 2 giờ đồng trước khi đến đây chớ gì?
Nga lanh trí dạ, chồng em bận đi công tác, lâu lâu về nhà liền “đáp bãi”, lại đi nữa. Có sao không bác sĩ. Anh chị có con chưa, chị Thế nói con gái lớn 16 tuổi, nay chưa thêm đứa nào.
– Thôi ngày mốt anh Xuân đưa “cô cháu” sang phòng phụ khoa của bệnh viện xin gặp tôi tái khám – lời bác sĩ căn dặn ông Xuân còn nhớ nói ra vanh vách.
Anh phải theo gặp bác sĩ lo riêng cho thiếm. Nga lắng nghe hoàn toàn yên tâm, dù được anh Xuân giao hợp, ăn nằm với mình hai, ba cử giải tỏa cơn thèm khát dục vọng mới hiểu thế nào là cực khoái khi giao dâm với người ngoài. Cỡ thằng nhỏ của anh Xuân khá dài mà còn ngập ngừng bị tắt nghẽn… Nga bèn kêu chồng về để “nhập cử” tối, để tìm sự thật 15 năm nay không sản xuất baby…
– Anh Xuân em về, ông nghiêng người tặng nụ hôn trên trán Nga như khen thưởng. Anh Thế trên đường lái Honda về nhà, tâm tư nhẹ nhõm, không còn nơm nớp lo vợ mang bầu với ông Xuân – cấp chỉ huy của mình, vào nhà dựng xe xong, là đi thẳng vô buồng ngủ.
Giấc mơ kiếm thêm đứa bé của chị Nga chưa mãn nguyện.
Đêm nay bắt chồng “trả bài” tinh ý xem xét “gia sản” của anh ngắn dài ra sao? Nên nàng dùng môi miệng ngậm, khẩu dâm với chồng kích dục mới đo độ dài chánh xác. Ngậm lúc sâu, khi cạn ngụp tới lui nước bọt tủa ra hai bên mép ướt mẹp trơn tru nghe c. H. Ụ. T… chụt.
– Ôi cái miệng huyền diệu cửa ngỏ thốt ra tình yêu.
Anh Thế hoàn toàn không ngờ vợ áp đảo có chủ đích, nàng mút, bú cách điệu nghệ, hai tay vuốt bìu dái, vị trí hai “bao cát” nhỏ thòng lòng, tay bóp mông đít chồng. Sướng khoái anh cứ gồng mình đến một lúc như hoàn toàn chơi vơi.
– Em mau khom người cho anh “để vô”â, không vọt ra uổng.
Tiếng o. Ït… o. Ọ. T. Ra vào khoan nhịp, cảm giác đê mê sướng khoái chạy tận cùng trí não của hai người. Anh bắn xối xả trong âm đạo chị Anh rút “súng nước” còn cương nòng chĩa thẳng, còn biểu dương ngút ngắc qua lại một chập, chị lẹ làng dùng “cây chân nhang” làm mẫu thước đo “chiều cao” tên “lính già” nằm giữa hai bên bao cát ra sao?
– Ồ, khẩu súng “côn 12” – colt douze thảo nào…
Xong nhiệm vụ tuột xuống anh Thế vào nhà tắm. Chị Nga chụp lấy điện thoại của chồng để trên bàn kêu “anh Xuân” đến “tiếp ứng”. Ông cũng là nạn nhân cũng bị thanh tra “vũ khí” như anh Thế tối nay.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô nàng đầy nghĩa tình |
Tác giả | Bùi Thơm Ngon |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bác sĩ - Y tá, Truyện bóp vú |
Ngày cập nhật | 04/04/2021 03:58 (GMT+7) |