Thùng thùng thùng…
Tiếng trống trường vang lên từng hồi báo hiệu giờ tan học. Ngôi trường Phước Bình 2 chợt bỗng náo nhộn hẳn lên, đâu đó đã nghe tiếng cười đùa của học sinh các lớp. Náo nhiệt nhất là lớp tôi, lớp 9N2, chỉ nằm cách căn phòng hiệu trưởng vài ba căn phòng. Tiếng nói lanh lảnh của các bạn gái huyên huyên:
– Hoan hô… hết giờ Sinh vật rồi… hoan hô…
Số là ngày hôm nay giờ Sinh vật của lớp tôi cô Duyên giảng bài về cơ thể con người mà lại là… cơ thể của phụ nữ, chuyên đề tập trung chủ yếu về bộ phận sinh dục của nữ giới. Tôi có để ý rằng hầu như toàn bộ tụi con gái đều gục mặt xuống bàn, mắc cỡ không dám nhìn lên bản nhưng bọn chúng thì đang cố gắng lắng nghe từng lời giảng của cô Duyên. Bọn nữ sinh mắc cỡ là phải thôi, chỉ vì cô đang nói về bộ phận “đi đái” của nữ giới mà, có lẽ bọn chúng bị gãi trúng chỗ “đái” cho nên cả bọn không hẹn mà cùng nhau rủ gục mặt xuống bàn, cứ y như là bọn chúng đang bị hình phạt “cấm nhìn lên bảng vậy.”
Khác với bọn con gái là nửa lớp số con trai còn lại, tụi nào cũng hăng hái, mặt mày hớn hở đều chăm chú nhìn lên bảng nghe giảng như vẻ là rất chăm chỉ nghe cô giáo giảng bài vậy, duy có thằng Tuấn, tính nó vốn rụt rè như con gái ủng hộ con gái hay sao đó cho nên nó cũng gục mặt xuống bàn. Ấy mới chết chứ, cái thằng quỷ này trời sinh nó ra làm con trai mà nó ủng hộ con gái thấy thương. Chả mấy khi cô Duyên thấy các học trò nam của lớp 9N2 tôi lại ngoan, nghe giảng bài như thế, ngay cả thằng Minh, vốn dĩ học rất dở, mê chơi vậy mà cô giáo giảng bài về “chim” là hắn cứ dán mắt vào bảng đen mới lạ chứ.
Lớp học vỡ lòng về cơ thể con người, cô Duyên không dạy kỹ mấy, tôi thích nhìn vào cái hình bầu dục cô vẽ trên bảng mà cô gọi đó là “bộ phận sinh dục”, nhưng tôi biết người ta thường gọi là “lồn” thì mới thấy thích thích làm sao. Tôi chăm chú từng lời cô giảng như là… cái này gọi là tử cung, cái kia gọi là mồng đốc, cại nọ gọi là âm hạch, âm đạo, vân vân và vân vân… Tôi chưa “hiểu thấu” hết các chức năng của từng bộ phận nữ giới mà hỡi ôi, tiếng trống trường khốn nạn đã ngang nhiên nhiên cắt đứt dòng tư tưởng của tôi, sự quan tâm và chú ý đến tột độ của tôi… đến độ cặc tôi đã đứng dậy chào cờ khi nào mà tôi không hề hay biết.
Tiếng trống tan học đã dứt rồi nhưng tôi vẫn ngồi trơ trơ chăm chú nhìn lên bảng nhưng đầu óc tôi dường như đang đi vào tận cái lồn to vẽ bằng phấn thám hiểm. Thấy tôi không hô cho lớp chào cô ra về, cô khẽ gọi:
– Thịnh! Em làm gì vậy?
– Dạ… thưa cô… Tôi như vừa chợt tỉnh giấc chiêm bao trở về với thực tại.
– Dạ… thưa cô gọi em?
– Ừ… cô gọi em đó, hết giờ học rồi còn ngồi đó ngẩn ngơ à? Cô giáo hỏi.
– Dạ… em chăm chú quá… Nghiêm!
Cả lớp nghe lời tôi cùng đứng dậy chào cô ra về… Thật ngượng, tôi đứng mà nép nép, ráng ịn sát con cặc vào cái bàn cuối lớp kẻo đứa khác trông thấy thì quê quá. Cả lớp đã ra về, nhưng cô còn nán ở lại dường như đang ghi lời phê bình vào sổ, tôi lật đật đi khép nép bước lên thưa với cô:
– Thưa cô…
– Gì đó Thịnh? Cô dừng viết quay sang hỏi tôi.
– Cô ơi… sao bài giảng hôm nay em không hiểu cho lắm… Cô có giờ rãnh không cô? Em muốn được cô giảng lại chút chút.
Cô Duyên hơi cười mỉm mỉm, đôi mắt đa tình khẽ bảo:
– Cái gì em không hiểu? Có thể hỏi cô bây giờ.
– Dạ… Tử cung… đó cô… em hông hiểu.
Khẽ cười mỉm, cô bảo:
– Tối nay là thứ 6, em có làm gì không? Nếu không thì mang tập đến phòng cô lúc 7 giờ, cô sẽ chỉ thêm.
– Dạ… 7 giờ hả cô.
– Ừ… phải… 7 giờ… cổng trường lúc đó chưa khóa, em có thể vào. Nhớ đó.
– Dạ… em cảm ơn cô.
Tôi mừng vô hạn vì được cô chấp nhận. Vui quá tôi quay trở về bàn mà không để ý là cô Duyên đang nhìn phía dưới của tôi đang độn ra một cục cứng ngắc. Cô lắc đầu khẽ cười, thầm bảo: “Eo ơi… thằng Thịnh này mới học có lớp 9 mà cặc to quá chừng.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô giáo Kiều Duyên |
Tác giả | Kỳ Phong |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ cô giáo |
Ngày cập nhật | 24/03/2021 03:29 (GMT+7) |