Mai lạnh lùng đặt ly sinh tố cam xuống mặt bàn, nói thẳng thừng. Với cái loại người như tay cục trưởng Lâm này thì Mai nghĩ nói thẳng như vầy là tốt nhất, nàng không muốn nói tránh né vòng vo dễ gây cho hắn một ảo tưởng nào đó rắng nàng sẽ chấp nhận làm tình với hắn thêm một lần nữa. Một đêm với hắn nếm trải đủ mùi của những động tác làm tình buông thả của hắn thế là đã quá đủ với nàng.
Thậm chí giả dụ như lúc này nàng có thêm một đãi hát nữa, rồi cũng bị tay Lâm này gây khó dễ làm chậm trễ việc phát hành như lần trước thì cũng chẳng có gì đảm bảo rắng Mai sẽ lại đồng ý “làm vợ” hắn thêm một đêm nữa. Cái kiểu mà vừa phải ưỡn ra cho hắn đụ với một cảm giác bị sỉ nhục khiến Mai không thể nào chịu được, có thể hắn có quyền thế nhưng theo suy nghĩ của mai, một khi đã trần truồng và lên giường làm tình thì mọi con người đều cần phải được bình đẳng và tôn trọng. Ký ức cái lúc hắn nhét lẹ cái buồi chuẩn bị xuất khí ra vào miệng nàng làm cho Mai suýt chết nghẹn, lại còn phải ngửa cổ đón cái thứ nước đàn ông trào ồ ạt qua cổ họng chảy hết vào bụng như uống nước. Kiểu đó thì có đánh chết Mai nàng cũng chẳng đủ can đảm tái diễn lại cảnh làm tình với tay cục trưởng này nữa.
Không khí quanh bàn cà phê căng thẳng hẳn lên, những dây thần kinh của Mai căng lên, bản năng tự vệ của đàn bà khiến cho nàng xù lên như một con nhím đối diện với cặp mắt híp lại rất khả ố của gã. Gã trầm ngâm vuốt cằm, cái bản mặt của gã như thể lúc này gã đang nghĩ lại những giây phút ngây ngất bên Mai. Tuấn ngồi bên hai người thấy thế vội vàng xoa dịu Mai, gã quá kinh nghiệm để có thể khôn khéo đánh vào những điểm yếu tâm lý nơi Mai.
– Em đừng căng thẳng như thế, hôm nay anh Lâm chỉ muốn gặp gỡ em như hai người bạn cơ mà.
– Bạn? – Mai rủa thầm cái từ này, bản thân nàng thấy nực cười bởi không hiểu sao gã ông bầu của nàng lại có trí tưởng tượng phong phú cùng một cái óc hài hước đến mức có thể coi mối quan hệ giữa nàng và tay cục trưởng này là bạn bè. Đơn giản, cái cần ở nàng là thân xác, là cái lỗ lồn của nàng, còn nàng thì cần cái quyền nơi hắn. Một mối quan hệ mua bán đổi chác như thế hắn gọi là “bạn” thì thiệt hài hước.
Thực ra thì đáng lẽ Mai cũng không đến mức tức giận như vầy chỉ vì việc nàng đã phải làm tình với gã. Cái khoản đó thì chính nàng chủ động đồng ý vì quyền lợi của nàng, nàng cũng không thể trách cứ gì Tuấn hay kể cả gã Lâm kia, về tình về lý hai gã cũng đâu có ép buộc nàng phải làm một con đĩ như thế. Có điều mấy ngày hôm nay không nhận thêm được tin tức gì từ Phong đâm ra Mai vừa thấy lo lắng lại vừa thấy tủi.
Nhiều lúc Mai không thể nào hiểu nổi đàn ông, bao gồm cả Phong trong số đó. Tất nhiên là trước khi anh đi thi đầu mai đòi anh phải hứa sẽ giành giải về, rồi nàng mới chịu “chiều” anh. Nhưng chẳng lẽ một người thông minh như anh lại không biết là dù thắng hay thua thì khi trở về anh muốn điều gì ở mai mà không được chớ, chỉ cần anh ngỏ ý thì chuyện gì nàng cũng sẽ làm vì anh, kể cả những chuyện có khủng khiếp như những chuyện nàng đã phải cắn răng làm với tay cục trưởng kia là cùng.
Mai chỉ cần anh về bên nàng, động viên chia sẻ vui buồn với nàng, nàng muốn chính tay mình sẽ là người chăm lo, lo chữa chạy chấn thương cho anh mau hồi phục. Đắng này Phong cứ biền biệt ở nước ngoài khiến cho Mai vừa lo cho anh mà lại lo cho chính mình, hình như nàng linh cảm một điều đáng sợ là chưa bao giờ Phong thực sự coi nàng là người đàn bà của mình.
– Anh rất thích em, anh cũng không thể dấu giếm là anh rất ao ước được cùng em thêm một lần nữa. Đêm hôm nọ với em là một đêm mà có lẽ cả đời này anh cũng không thể nào quên nổi, mà anh cũng chẳng bao giờ muốn quên.
Gã cục trưởng phân trần, cái chức vụ gã làm hóa ra cũng không hẳn chỉ nhờ vào chạy chọt mà cũng có phần vì cái tài nói năng văn vẻ của gã. Có điều là trước nay Mai chỉ tiếp xúc với cái thành phần bỉ ổi dâm dục của gã mà chưa bao giờ biết được cái tài này của gã Lâm. Cũng đúng thôi, một tay cục trưởng quản lý văn hóa thì chí ít cũng phải biết cách giao tiếp nói năng cho văn hóa chút, dù Mai thừa biết hắn tỏ ra vô văn hóa và thô lỗ ra sao một khi cùng nàng cởi truồng lăn lộn với nhau.
– Thực ra thì có việc anh đã bàn trước với anh Tuấn trước khi bàn lại với em. Em đã thẳng thắn như vậy thì bọn anh cũng đặt thẳng vấn đề với em luôn…
Mai hồi hộp nghe gã nói, nàng không hiểu gã định đề đạt điều gì với nàng nhưng Mai có thể cảm thấy được cái vấn đề mà hắn muốn nói tới đó quanh đi quành lại có lẽ cũng vẫn chỉ là chuyện thân xác nàng, chuyện đụ đéo. Điều này gần như là hiển nhiên, một cô ca sĩ, dù là khá nổi tiếng lúc này như nàng thì đem so sánh với một tay có chức quyền như gã thì điều duy nhất có thể giúp gã là cởi hết quần áo trên người nàng ra mà thôi. Trừ phi gã muốn nàng đến hát chúc mừng sinh nhật cho con gã hoặc hát chúc thọ ba má gã. Mai nghĩ thầm, nghĩ đến cái điều tức cười đó khiến nàng dễ chịu và thoải mái đôi chút.
– Thực ra thì…
– Thực ra là bọn anh định nhờ em giả bộ làm nhân tình của một người. – Tuấn ngắt lời Lâm, bao nhiêu năm qua dìu dắt, không, phải nói là chăn dắt nàng mới đúng, hắn đã quá hiểu tính nàng. Tuấn muốn chính mình sẽ là người cho Mai biết việc “nhừo vả” của bọn hắn.
– Nói tóm lại thì vẫn là việc cái anh muốn tôi lên giường cho một gã X Y Z nào đó đụ tôi phải không. – Mai thực sự phẫn nộ, môi nàng đã mấp máy chuẩn bị nói câu từ chối thẳng thừng không cần suy nghĩ thì đã bị Tuấn lấn mất lời.
– Em đừng nói khó nghe như thế, đúng là bọn anh muốn nhờ em xây dựng một mối quan hệ thân thiết với người ta, nhưung như thé cũng không hẳn là bọn anh sẽ đẩy em lên giường làm chuyện ấy ngay lập tức.
– Không cần phải cho người ta đụ tôi? Các anh đang kể cho tôi nghe chuyện cổ tích đó à. Tôi làm sao mà “xây dựng quan hệ” được như lời anh nói nếu không chịu trần truồng dạng chân ra.
Mấy năm trước khi mới bước chân lên đất Sài Gòn này thì chẳng một ai, kể cả chính bản thân Mai lại có thể nghĩ sẽ có một ngày nàng sẽ thay đổi đến vậy. Ngày đó nàng dịu dàng, sợ sệt tất cả, còn giờ đây, Mai thấy như mình đang phải chiến đấu một mình chống chọi lại tất cả, khi không có Phong, vì thế nàng cần một chút chua ngoa chảnh choẹ thế này để sống, để sinh tồn.
– Đó là ông chủ tịch thành phố.
– Cái gì, anh nhắc lại, chủ… chủ tịch thành phố…
– Phải.
Mai run bắn người, đầu óc quay cuồng, sao lại là vậy, nàng bất ngờ quá. Chẳng lẽ một vị quan chức có vai vế và được trọng vọng như vầy mà những kẻ này cũng tính mua chuộc bằng gái, bằng thân xác nàng hay sao.
– Dù có là Tổng thống thì câu trả lời của tôi vẫn là không, tôi là ca sĩ nhưng không phải là điếm, đúng ra thì tôi không còn là một con điếm nữa.
Mai trầm giọng, nàng hơi buồn khi cứ phải khơi lại những nỗi đau mà nàng đã phải trải qua thế này.
– Cả hai anh đều đã địt tôi rồi, thậm chí anh Tuấn có thể nói là đã chơi tôi chán chê rồi, tôi cũng chẳng còn gì để mà che đậy nữa, tôi đã quá chán khi cứ phải làm một món đồ chơi để đàn ông mấy người truyền tay nhau thay phiên địt tôi.
– Cái đó thì tùy em, nhưung anh nghĩ hiện tại em đã bắt đầu có dấu hiệu tự mãn sau thành công của đĩa hát vừa rôi, em nên nhớ đó mới chỉ là một thành công rất nhỏ bước đầu. Em còn quãng đường rất dài phía trước, em sẽ thành công rực rỡ nếu em chịu bỏ qua những tiểu tiết không đáng.
– Tôi không thể nào tiếp tục vứt hết sĩ diện, vứt hết đạo hạnh của một người đàn bà để lê la từ giường của tay này đến tay khác. Tôi nghĩ mình có quyền quyết định, cái lồn của tôi chỉ thuộc về tôi, tôi thích mở nó ra để cho người nào đút vào tôi thì đó đều là quyền của tôi chọn lựa. Bây giờ trở đi, tôi sẽ chỉ cho một người…
Mai ngừng lại, hình ảnh nụ cười thân thiện và những cử chỉ âu yếm dịu dàng của Phong ùa về với nàng, cả những ước mơ về một ngôi nhà hạnh phúc bên anh cũng thế.
– Phải rồi, anh quên mất là bây giờ em đã có ý trung nhân rồi. Em đừng tưởng bọn anh không biết chuyện của em với anh chàng vận dộng viên tennis đó nghen. Không sao, bọn anh đã lường trước tình huống này rồi, em đừng vôi vạng trả lời. Em hãy về nhà theo dõi cuốn phi này trước khi trả lời bọn anh.
Tuấn đưa cho nàng một cái đĩa CD nằm trong một cái vỏ bằng nhựa trong suốt, ánh sáng hắt vào mặt đĩa tạo ra những vầng cầu vồng lung linh nhiều màu sắc rất đẹp. Mai không định nhận lấy cái đĩa này nhưng nàng hơi khó chịu vì cái vẻ cười đểu đầy ẩn ý của cả hai gã, Tuấn và Lâm. Bọn hắn cười như khiêu khích nàng, châm chọc nàng, Mai cầm đãi rồi rất lịch sự xin phép ra về trước lấy cớ nàng hơi mệt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện đời cô ca sĩ |
Tác giả | Văn Nguyễn |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện móc lồn, Truyện sex bú lồn, Truyện sex mút lồn |
Ngày cập nhật | 23/12/2020 03:29 (GMT+7) |