Chú muốn tìm hiểu nhiều hơn về cái thế giới mới này của chú – đất nước Hoa Kỳ mà chú vẫn thường nghe bạn bè mô tả như một “thiên đường,” hay ít ra cũng là cái chung cư (apartment) mà gia đình chú vừa mới dọn vào chiều hôm qua. Hoa magnolia nở thật to như một đóa sen trắng thơm lừng. Những cụm Day Lilies, daisies và impatients rực rỡ. Tiếng chim hót ríu rít trên cành. Vài con bướm lượn lờ trên thảm cỏ mượt mà và những chùm hoa rực rỡ y như trong phim ảnh hay sách báo ngoại quốc.
Cho đến một buổi sáng nọ, khi khung cửa kính ở căn nhà đối diện mở toang để một cô gái bước ra balcony cứ như một nàng tiên trong những truyện cổ tích hay thần thoại nào đó mà mẹ chú đã kể lúc chú còn bé. Cô bé xem chừng trạc tuổi chú bé, mặc một chiếc áo ngủ màu hồng bằng voan mỏng manh tựa như sương khói. Từ bên này, chú bé có thể thấy lờ mờ cô mặc một chiếc quần xì líp màu đỏ mà không mặc áo ngực nên cặp ngực hình chũm cau nhỏ xíu lép kẹp như màn hình phẳng nhu nhú qua chiếc áo ngủ màu hồng bằng voan mỏng manh.
Khổ cho chú bé là hễ thấy phụ nữ là nó cứ ngó lom lom vú, mông, lồn của họ trước khi nhìn coi mặt họ đẹp hay xấu! Khổ nhất là hễ ngó thấy vú, mông, lồn của phụ nữ là con cu của chú bé cứ bật lên cương cứng ngay, bất kể tôn ti trật tự hay thời điểm nào hết! Nó ngắm nghía cô gái tưởng chừng như muốn lột hết chiếc áo ngủ và chiếc quần xì líp màu đỏ của cô gái ra mà bắt cô gái phải trần truồng cho nó coi cho đã thèm!
Cô gái bước ra ngoài balcony, tự nhiên vươn vai, vặn vẹo thân hình, xoay đầu xoay cổ vài cái rồi… lại ngáp dài một cái như còn muốn trở vào giường để “nướng” thêm một chút! Tóc nàng dài quá vai, hoe hoe vàng một tí. Môi cô nàng vểnh cong lên hơi nhiều nhưng cũng… chẳng sao! Chỉ khác một điều: “Nàng tiên” này bị cận thị nên phải đeo kính. Cô gái bất chợt ngẩng đầu nhìn về bên này, bắt gặp chú bé đang ngơ mắt nhìn mình đăm đăm nên không biết vì mắc cỡ hay tức giận mà cô ngúng nguẩy quay phắt vào trong nhà rồi kéo cửa kéo màn che kín lại. Chú bé chợt thấy hụt hẩng, đâm ra ngẩn ngơ…
Ánh nắng vừa hửng lên thì một đám mây chợt kéo đến che khuất đi những tia nắng ban mai rực rỡ. Chú bé như tức với sự ngu ngơ của chính mình. Buổi sáng hôm ấy, chú bé bỗng dưng thấy man mác buồn, một chút buồn vu vơ, xa vắng…
Rồi vài ba buổi sáng cứ qua đi. Chú bé vẫn thập thò bên khung cửa, lấm lét nhìn về phía khung cửa kính bên kia… Khổ nỗi tấm màn vẫn khép kín. Không lẽ cô gái ấy giận dai vậy sao? Bên này, chú bé vẫn mở toang cánh cửa sổ chờ đợi. Có lẽ chú bé đã “phải lòng” cô gái ấy? Góc vườn nhỏ vẫn cứ xôn xao trong gió, trong nắng và chú bé cảm thấy nôn nao, xao xuyến làm sao ấy. Chú bé không thèm ngắm nhìn thứ nào khác nữa mà bên này vẫn cứ dõi mắt trông về khung cửa kính bên kia. Chú thầm ước: Tấm màn sẽ mở, cửa kính sẽ kéo ra, cô gái bên kia sẽ bước ra như sáng hôm nào…
Và điều ước của chú bỗng hóa thành sự thật. Sáng nay, khi chú đến bên khung cửa sổ thì “nàng tiên cận thị” ấy đã đứng bên kia tự bao giờ. Chú bé đưa tay dụi mắt, không tin được dù đó là sự thật: Cô gái ấy mỉm cười và vẫy tay chào chú. Chú vội đảo mắt nhìn chung quanh xem “diễm phúc” ấy có phải dành riêng cho chú hay… có còn ai khác quanh đây nữa không? Từ bên này, chú bé có thể thấy hôm nay cô gái mặc chiếc áo ngủ màu trắng bằng voan mỏng manh có thể thấy lờ mờ cô mặc một chiếc quần xì líp màu đen và cô vẫn không mặc áo ngực nên cặp ngực hình chũm cau nhỏ xíu lép kẹp cứ nhu nhú khêu gợi.
Cô gái cố tình ra tín hiệu cho chú bé có thể thấy cô gái muốn “làm quen” với chú bé qua ánh mắt, thái độ thân thiện hơn. Chú bé mừng rỡ nở nụ cười thật tươi để “trả lễ” với cô gái ấy sau khi đã kiểm soát kỹ lưỡng bốn bề xung quanh là chẳng còn ai khác ngoài ta với mình. Cô gái tuy gầy ốm, lùn thấp nhưng có duyên ngầm hay sao mà hớp hồn chú bé ngay. Cô gái có vẻ bạo dạn khi vẫy tay chào và ngoắc nó sang trong lúc chú bé bối rối thấy rõ cho dù chú bé lại tranh thủ “địa” thiệt kỹ cô gái. Bất chợt ba nó kêu nó vô thay quần áo chuẩn bị đi học ESL, nó tiu nghỉu cụt hứng vẫy tay chào “nàng tiên cận thị” ấy và te te quay vô nhà. Dường như chỉ có hoa nắng xen lẫn với hoa magnoalia nở rộ tung tăng chói cả mắt. Mấy con quạ đen đã cút xéo đi mất, chỉ còn nghe tiếng chim hót líu lo, ríu rít…
Trưa nay đi học ESL về, nó đến bên khung cửa sổ thì “nàng tiên cận thị” ấy đã đứng bên kia tự bao giờ. Trời trong xanh. Gió mát dìu dịu… Không khí thơm tho làm sao ấy! Khung cửa bên kia rực rỡ một “nàng tiên cận thị” với mái tóc hoe hoe vàng và cái môi cong cớn thật quyến rũ. Chú bé “địa” thiệt kỹ cặp ngực hình chũm cau nhỏ xíu lép kẹp nhu nhú qua chiếc áo ngủ bằng voan mỏng manh.
Cô gái ấy có vẻ mặt Việt Nam nhưng cô lại cất tiếng: “Hey, there!” Làm chú bé giật mình, luống cuống, ấp a ấp úng mãi mới thốt ra được một tiếng “Hi” đáp từ. Cô gái nháy mắt với chú rồi bỗng dưng cười nắc nẻ trước khi xoay lưng vào trong nhà. Chú bé chỉ còn biết trông theo tấm lưng dài thắt lại ở chiếc eo thật thon nhỏ rồi nở ra với bờ mông tròn lẳn hấp dẫn. Dù chỉ là thoáng chốc nhưng cũng đủ làm chú bé ngơ ngẩn, đê mê, sung sướng! Nắng lung linh qua tàn cây magnolia xanh um tạo thành những chùm hoa nắng lấp lóa thật vui mắt!
Rồi sáng hôm sau, hôm sau nữa, chú bé cứ thấp thỏm chờ bên khung cửa để đón “nàng tiên cận thị” bước ra từ khung cửa kính bên kia. Chú bé hồi hộp trông đợi từng phút giây một, nôn nao chờ bức màn mở toang ra để nắng sáng ùa vào và… eo ơi, sung sướng làm sao khi cô gái mỉm cười bước ra vẫy tay chào chú như sáng hôm nọ. Chú chợt hiểu ra rằng chú đã đâm ra nhớ bóng dáng thon thả thấp thoáng qua chiếc áo mỏng manh tựa như sương khói của cô gái bên kia khung cửa. Chú muốn đánh bạo bước qua nhà cô ấy để “làm quen” nhưng sao vẫn ngại ngùng, e sợ. Chú tự nhủ lòng: Sáng mai, chú sẽ sang bên kia và mở miệng ngỏ lời “làm quen” với cô gái bên kia khung cửa.
Tối đến, chú cứ trằn trọc mãi, không sao ngủ được. Lăn qua bên nào cũng chỉ nghĩ tới hình bóng cô ấy. Ðứng lên nhìn qua nhà cô ấy thì màn vẫn khép kín, đèn tắt tối thui. Chú nằm cho tới sáng thì vội bật dậy chạy ngay đến bên khung cửa sổ nhìn qua bên kia. Vẫn im ỉm. Chú bé hối hả đi làm vệ sinh cá nhân rồi lại trở về bên khung cửa sổ hồi hộp trông chờ… Sáu giờ. Bảy giờ. Rồi đến tám giờ. Nắng đã lên cao thật chói chang, không một chút gió, cũng chẳng nghe chim hót. Chỉ có chú bé ngóng chờ bên khung cửa sổ.
Cuối cùng, chú bé cũng thở phào mừng rỡ khi thấy tấm màn mở toang ra, ánh nắng tỏa sáng căn phòng bên kia. Chú bé thấy thật rõ qua khung cửa kính: Cô gái đưa tay vén mớ tóc hoe hoe vàng lòa xòa trước trán, đang uể oải bước về phía mép giường ngồi xuống rồi lại đưa tay vuốt lại nếp áo mỏng manh tựa như sương khói ấy…
Chú bé chợt giật mình thót tim khi thấy một bóng hình đàn ông mảnh khảnh đến đứng trước mặt cô ấy, ôm lấy đôi bờ vai rồi kéo cô ta đứng dậy đối diện với ông ta. Người đàn ông vòng tay qua bờ eo thon nhỏ rồi ghì xiết cô gái vào lòng ông ta. Chú bé mở to mắt ra nhìn cho rõ: Với mái tóc đã nhiều muối hơn tiêu, một cái sóng mũi cao mà gãy, người đàn ông Mễ trung niên ấy vẫn trông rất đỏm dáng với chiếc áo sơ mi satanh màu lục bóng lẫy, mái tóc xịt keo thật trơn láng. Bàn tay ông tay xoa nhẹ trên tấm lưng dài thon thả mà vẫn ghì xiết cô gái vào lòng ông ta.
Cô gái rướn mình cao lên một chút để đón nhận những nụ hôn lên môi, lên má, lên cổ của mình. Cô gái lại nhón chân cao lên thêm chút nữa, vòng tay qua cổ ông Mễ để kéo ghì ông xuống mà đặt lên môi ông ta một nụ hôn đắm đuối. Người đàn ông Mễ nhấc hẳn cô gái lên để hôn rồi lại đặt cô ngồi xuống mép giường, hôn lên trán cô một cái thật dài rồi mới chịu rời cô mà bước ra khỏi phòng.
Cô gái dõi mắt trông theo một lúc rồi lại nằm ngã xuống giường… Đêm qua, người đàn ông Mễ trung niên và cô gái ấy đã ngủ với nhau. Chú bé đờ đẫn đến bây giờ mới tỉnh ra, tức giận đóng ầm cửa sổ rồi ngồi bệt xuống nền thảm mà thẫn thờ, ngơ ngẩn. Chú bé cảm thấy cổ mình nghèn nghẹn, ngực nhoi nhói đau, sững sờ trước những điều vừa xảy ra trước mắt. Ðây là lần đầu tiên trong đời chú có cảm giác ấy. Thực tế quá phũ phàng.
Có lẽ ở đây lâu dần rồi thì chú bé sẽ hiểu ra thêm một chút, nguôi ngoai bớt và sẽ quen đi với những thực tế không mấy vui như chú mơ tưởng. Buổi sáng ở đây không phải lúc nào cũng nhẹ nhàng, thơ thới như khi mới từ quê nhà sang đây mà hầu như ai cũng tất bật bước vào ngày mới với nhiều lo toan, vất vả. Bầu trời đâu phải lúc nào cũng trong xanh mà cũng có những ngày mây đen ảm đạm, hay ít ra cũng lợn cợn nhiều cụm mây mù xám xịt.
Cũng đâu phải chỉ có tiếng chim hót líu lo, hoa thơm và nắng vàng rực rỡ… mà ở đây vẫn có những bầy quạ đen gớm ghiếc không mời mà đến, cũng có những cánh hoa rất khó ngửi, có cả những cơn mưa dông tầm tả, phũ phàng! Chú bé hiểu ra và tự hứa sẽ nhìn kỹ thực tế cuộc sống hơn là chỉ nhìn đăm đăm về một phía khung cửa kính bên kia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chuyện bên khung cửa |
Tác giả | Henry Võ |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện liếm đít, Truyện móc lồn, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện sex bú lồn, Truyện sex dùng sextoy |
Ngày cập nhật | 05/12/2020 03:29 (GMT+7) |