Chú Hoàng bực lắm nhưng không biết phải làm gì để vừa lòng cô chủ nhỏ. Hơn nữa chú đang rối ren vì mối tình với cô Hương nên chú cũng không có nhiều nghị lực để đối phó với đứa con gái lạ kỳ và đặc biệt này.
Còn con Vân thì qua mấy ngày làm mặt lạnh thì nó cũng chán rồi, tự thâm tâm nó cũng muốn làm lành nhưng bề ngoài thì nó sỉ diện không chịu thua!
Phải cần có một sự kiện bên ngoài mới giải quyết được bế tắc đó!
Chiều hôm đó chú Hoàng đang ngồi trong phòng sắp sếp giấy tờ thì con Vân hào hểnh chạy vào, mặt hớt hơ hớt hải. Nó ríu rít:
– Chú ơi. Nguy rồi. Chú phải cứu tôi.
Vừa nói nó vừa nằm tay chú mà kéo làm chú Hoàng cũng hốt hoảng chạy theo.
Thì ra là con Vân nghịch ngợm lợi dụng không có Ba Mẹ ở nhà nên nó ăn cắp chìa khóa chiếc xe thùng Toyota mà lén lút đem ra chạy chơi trên con đường trước nhà. Không phải lần đầu nó quậy như vậy, nhưng lần này vì sơ ý nên nó suýt gây ra tai nạn, chiếc xe thùng leo lên bờ lề và bị kẹt trên gò đất cạnh đường.
Vừa kéo tay chú Hoàng đi về nơi xảy ra tai nạn, con Vân vừa hấp tấp kể cho chú Hoàng biết hết tình hình. Chú Hoàng lắc đầu chịu thua đứa con gái quá nghịch ngợm.
May là tai nạn không quá nặng nề như con Vân tưởng. Chú Hoàng nhờ mấy người đi đường giúp một tay để đẩy, đến khi chiếc xe thoát ra được cái bẩy.
Chú biểu con Vân leo lên ngồi bên cạnh chú. Con bé ngượng ngùng nói lí nhí vài tiếng cảm ơn. Thật ra nó vui lằm vì bức màn băng lạnh giữa nó và chú Hoàng đã được phá vở. Trong thâm tâm, nó cho là tai nạn vừa qua là một điều rất hay đối với nó.
Chú Hoàng vừa rồ mày xe vừa mỉm cười:
– Cô chủ nhỏ lần sau đừng làm chuyện quậy phá như vậy nữa, ông chủ và bà chủ mà biết được thì chắc chắn là cô chủ phải ăn đòn mà thôi.
– Tất cả cũng tại chú mà thôi.
– Ơ kìa, cô chủ nói nghe hay quá! Sao cái gì cũng đổ lên vai tui hết vậy?
Con Vân chu mỏ:
– Không đổ lên chú thì đổ lên ai bây giờ?
Rồi nó buồn buồn nói:
– Chú không thèm chơi với tôi nên tôi kiếm trò làm bậy cho vui.
Biết con Vân tính khí không giống ai, nói ngang nói ngược, nên chú Hoàng chỉ cười. Trong lòng chú cũng vui vì không còn phải đối phó với cô chủ nhỏ nữa.
Chú đưa tay ra về phía con Vân:
– Thôi được rồi, tui chịu hết. Vậy bây giờ cô chủ nhỏ với tui làm lành với nhau nghe?
Con Vân thích chí cười hì hì đưa tay ra bắt tay chú Hoàng.
– Vậy bây giờ chú chỡ tôi đi chơi một vòng đi.
Chú Hoàng gật đầu đồng ý. Cả hai tìm lại được niềm vui khi được gần nhau. Con Vân kể cho chú nghe những chuyện cỏn con xảy ra trong những ngày chú không có mặt, nhưng nó tránh không nói đến thằng Lộc. Chú Hoàng nghe lòng mình thật êm dịu được ngồi bên đứa con gái mà chú quý mến, được nghe nó nói đủ mọi chuyện tầm phào. Bên cạnh con Vân chú dần dần quên hết những rối răm, những buồn phiền lo nghỉ liên quan đến cô Hương. Con Vân đem lại được cho chú sự hồn nhiên của tuổi trẻ, những gánh nặng đeo trên vai từ mấy ngày nay như được tháo gỡ hết. Chú đậu xe bên lề đường, vươn vai một cách thích thú.
Chú quây đầu lại nhìn con Vân và chú bồi hồi nhận ra là đứa con gái hình như đả lớn hơn, đã đẹp hơn, một vẻ đẹp thật đơn sơ, không màu mè. Chú chắc lưỡi:
– Cô chủ đẹp quá!
– Chú khen tôi nhưng chú cứ bỏ tôi mà đi đâu bặc tin. Chắc là chú đi theo một cô gái nào rồi chứ gì?
Chú Hoàng chột dạ vì con Vân đoán đúng tim đen của chú, nhưng nó nào có biết là chú vừa qua một tuần ân ái mặn nồng với Mẹ của nó?
Chú cười hì hì, nói nhỏ:
– Tui đi có chuyện của tui. Rồi dù sao thì tui cũng về để phục vụ cô chủ mà.
Hai gò má con Vân đỏ hây hây, nó hỏi:
– Thiệt hông đó? Chú sẵn sàng phục vụ cho tôi sao?
– Sẵn sàng 200 phần trăm luôn.
Con Vân lấy trong túi ra một khăn mùi xoa màu đỏ rồi ngượng ngùng treo lên cái kính chiếu hậu. Chú Hoàng bồi hồi vì chú biết chiếc khăn màu đỏ là tín hiệu giữa hai người khi con Vân đòi chú lên phòng nó để làm cho nó đạt được sướng khoái.
Từ cả mấy tuần nay con Vân không được sướng nên nó rất thèm thuồng. Nó lại không chịu tự thủ dâm nên mức dồn nén trong cơ thể nó đã lên đến mức báo động. Hơn nữa mấy ngày nay phải tranh chấp với chú Hoàng làm nó mệt mỏi lắm rồi. Bây giờ khi mọi chuyện được êm ấm rồi thì nó càng ao ước được chú Hoàng chăm sóc cho nó.
Chú Hoàng rạo rực hỏi nhỏ:
– Cô chủ nhỏ muốn ngay bây giờ hay sao?
Con Vân bồi hồi gật đầu.
Chú Hoàng leo ra phía sau xe thùng, lấy mấy cái bao bố tời và mấy tấm bạt xếp lại thành một góc khá thoải mái. Con Vân nằm lên đó và tuột quần sì – líp của mình để qua bên. Chú Hoàng hấp tấp nằm vào giữa hai đùi đứa con gái.
Con Vân hứng tình quá nên nó đưa hai tay kéo đầu chú Hoàng về phía hạ bộ của nó vừa rít:
– Mau lên đi mà…
Chú Hoàng cũng nứng cặc quá chừng, chú vén váy con Vân lên và đút ngay mặt vào lồn đứa con gái mà hít thật sâu để mùi lồn xâm nhập sâu trong cơ thể của chú.
Con Vân gấp gáp quá, nó cứ hẩy mu lồn nó lên về phía gương mặt của chú mà lắp bắp:
– Chú ơi… mau lên đi… mau.
Chú Hoàng vừa đặt miêng lên khe lồn đứa con gái là con Vân đã cầm cự không được, nó ré lên một tiếng rồi bắn khí ra dầm dề. Cả cơ thể nó run rẩy theo nhịp của dòng khí tuôn ra, nó rên rỉ:
– Ồ sướng quá… sướng quá… tuyệt vời… bú em nữa đi…
Trong cơn mê sãng, con Vân mất hết tự chủ nên lần đầu tiên nó xưng « em » với chú Hoàng. Chú Hoàng nghe được tiếng nói êm dịu đó, chú hạnh phúc quá, chú móc cặc ra đặt lên mu lồn đứa con gái… Chỉ cần cà qua cà lại vài vòng trong rừng lông của con Vân là chú cũng gầm lên một tiếng mà xịt khí ra xối xả.
Một lúc lâu sau, con Vân mới mỡ mắt ra mà thều thào:
– Chú đã cho tôi lên thiên đàng… thật là… tuyệt vời…
Rồi nó đưa tay ra vuốt mái tóc của chú mà ngượng ngùng nói thật nhỏ:
– Tôi lại thèm nữa nè…
Chú Hoàng lại được một phen bú lồn đứa con gái thật chậm, thật âu yếm đến khí nó thăng hoa lần thứ nhì, lần này nó bay bổng lên thật xa, tít ra ngoài vũ trụ…
Khi con Vân tỉnh dậy thì nó nhìn thấy chú Hoàng ngồi bên cạnh mà canh chừng cho nó ngũ. Con bé vươn vai sung sướng. Trong cơ thể nó, khoái lạc nhục dục vẫn còn luân lưu một cách thật mạnh mẽ. Hôm nay được xuất khí một cách thần tiên làm nó phải công nhận vai trò quá quan trọng của chú Hoàng trong cuộc đời của nó. Tuy nó mới 15 tuổi nhưng con Vân đã có nhiều kiến thức về tình dục và nó biết là có được một người như chú Hoàng để « phục vụ » cho nó một cách tận tụy và trung thành là một điều thật là hiếm có. Thiếu vắng chú trong mấy tuần làm nó càng biết đánh giá cao và hưởng thụ khi được chú chăm sóc như vừa rồi. Nó chợt nhớ lại là có một lúc trong khi đang thăng hoa, nó đã xưng « em » với chú. Con Vân lúng túng đỏ mặt vì theo suy nghỉ của nó, xưng « em » là đã tùng phục người kia rồi, là một hình thức chấp nhận mình đã thuộc về anh ta rồi. Ý tưởng đó càng xoay vòng trong đầu nó làm con Vân hoảng sợ, không dám nghỉ tiếp, nó vùng dậy, ngồi ngay ngắn không dám nhìn chú Hoàng.
Chú Hoàng âu yếm nhìn nó mà nói:
– Cô chủ nhỏ ngủ một giấc thật dài.
Đứa con gái dụi mắt:
– Vậy sao, bây giờ là mấy giờ rồi hả chú?
– Gần 10 giờ tối rồi.
– U chu choa! Mà tất cả cũng tại chú hết!
Chú Hoàng cười xòa:
– Lại đổ lỗi nữa rồi. Mà thôi, tui biết mà, tui nhận hết lỗi về tui.
Con Vân cười hì hì:
– Chú ngoan vậy, tôi mới thương… í… mới thích chú.
Nói lỡ lời, con Vân mắc cỡ đỏ mặt làm chú Hoàng làm lơ, giả bộ không nghe thấy để tránh cho con Vân không bị bối rối.
Chú rũ con Vân đi tìm một quán mì để ăn tối. Con Vân ăn ngấu nghiến hai tô mì vì nó đói lả người.
Nhìn con Vân ăn mà chú Hoàng thấy lòng mình thật yên ắng. Chú có thể có những cuộc tình sôi động bên ngoài nhưng khi được gần con Vân thì lúc nào chú cũng thấy thật an bình.
Thấy chú Hoàng nhìn mình mà mỉm cười lạ lùng, con Vân hơi ngượng, nó ngừng ăn mà hỏi:
– Cái gì mà nhìn tôi kỳ vậy?
Chú Hoàng tinh quái kề miệng gần lỗ tai đứa con gái:
– Tui thấy hồi nẩy là chim của cô chủ nhỏ đầy rặc lông rồi đó! Chắc là đến lúc phải cạo lông rồi.
Con Vân ngượng ngùng cười hì hì…
Cả hai thích thú vì đã nối lại được sợi dây gắn bó. Qua những ngày khó khăn vừa qua, con Vân thầm biết là mối gắn bó của mình với chú Hoàng đã đi xa thêm một mức. Tự nhiên nó lo lắng vô cớ…
Và họ tìm lại được cuộc sống bình dị như lúc trước. Có được chú Hoàng, con Vân lại hăng hái tìm kiếm những trò chơi mới.
Con Phượng biết mình không có khả năng học cao hơn nên sau lớp Trung Học nó xin Ba Mẹ được ngừng học để theo ba Mẹ học nghề. Nhưng mau chóng một bà mai tìm đến nhà và làm mai cho nó với một cậu con trai ở thị trấn kế bên. Ông Hãi và cô Hương biết đó là điều tốt nhất cho con Phượng nên họ đồng ý ngay. Như dự đoán, con Phượng cũng nghe theo một cách thụ động.
Hôm nọ con Phượng kêu con Vân mà nói:
– Tao gần lấy chồng rồi… tao lo quá đi.
– Chị lo điều gì?
– Thì… hồi nào giờ tao có biết gì về đàn ông đâu… tao… tao lo đến mất ngủ đó!
– Chị thật là ngốc! Thì đám cưới xong rồi chồng chị sẽ chỉ cho chị, và với thời gian thì chị sẽ có đủ kiến thức về chuyện đó, có gì đâu mà lo ra quá vậy!
– Mày làm sao hiểu được tâm trạng của tao. Mày thì cái gì cũng biết, tao lù đù…
Con Vân ôm chị nó vào lòng mà cười:
– Biết rồi! Thôi không phê phán nữa. Vậy chị nói rỏ cho em biết mối lo của chị, em sẵn sàng giúp cho.
– Tao có nhiều mối lo lắm. Nhưng cái to đùng đang làm tao mất ngũ là người đàn ông khác người đàn bà chỗ nào?
Con Vân cười phá lên:
– Trời! Thiệt không đó? Chị không biết thiệt sao?
– Tao chỉ biết mấy cái mày dạy tao thôi, còn những gì mày chưa dạy thì làm sao tao biết?
Con Vân ngẫm nghĩ một lúc rồi nó vỗ tay:
– Được rồi, em có kế hoạch để kiếm cho chị một « người mẩu ». Chị hãy chờ em.
Con Vân gặp chú Hoàng và bàn tính với chú về chuyện đó. Chú Hoàng không khỏi cười thầm vì tính khí lạ lùng của con Vân. Nhưng chú cũng vui vì thấy con bé tin tưởng nơi chú: Cái gì nó cũng hỏi chú, bàn bạc với chú.
Lợi dụng một buổi tối không có Ba Mẹ ở nhà, con Vân kêu chú Hoàng lên phòng con Phượng. Thấy chú Hoàng, lúc đầu con Phượng bối rối hoảng hốt nhưng được con Vân trấn an nên nó cũng yên tâm, với lại con Phượng cũng biết là chú Hoàng là người rất kín đáo, đáng tin tưởng từ xưa đến giờ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chú Hoàng |
Tác giả | Why Not Me |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ với chủ nhà, Đút tay vào lỗ đít, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện les, Truyện liếm đít, Truyện móc lồn, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn, Truyện sex mút lồn |
Ngày cập nhật | 22/11/2020 03:29 (GMT+7) |