Chuyện phải đến trước sau gì rồi cũng xảy ra. Tết đến ngoại nghỉ hàng và quyết định cùng với mấy người bạn đi Châu Đốc lễ Phật dĩ nhiên là Đạt không đi còn Diễm được bà cho đi. Trong mâm cơm bà thông báo quyết định trên và yên chí Diễm sẽ nhảy cửng lên mùng rở nhưng lạ thay cháu quyết định ở nhà viện lý do không thích đi ghe sợ ói rồi lở bị bệnh cực cho bà về lại không đi học được. Bà chừng như cũng muốn được tự do một chuyến nên chẳn lôi thôi thắc mắc gì thêm và bữa cơm chấm dứt một cách yêm đềm như moi ngày.
Về phòng Đạt tuy rất vui nhưng cứ thắc mắc không biết thực sự Diễm sợ sông nước hay vì lý do gì khác. Đat thấy tự tin khi cho rằng Diễm muốn ở nhà với cậu.
Hôm nay chỉ còn hai cậu cháu ở nhà mà lại là mùng năm tết. Bà đi, nhà cửa trở nên vắng lặng. Hai cậu cháu như đang chờ một cái gì… hình như là chờ trời tối. Đạt nghĩ hôm ấy mình làm lén làm đại tuy sung sướng tột độ nhưng cảm thấy mặc cảm như là đã ăn trộm, dù bán tín bán nghi đã có sự đồng tình của cháu Diễm. Hôm nay phải làm sao để biết sự thực mới được.
Sự ham muốn được đụ Diễm lần nữa cọng với sự lo lắng sợ Diễm mét với ai đó thì chỉ có bỏ nhà mà đi!
Tính toán kỷ cuối cùng Đạt miểm một nụ cười thỏa mảng rồi đi tắm. Anh vừa tắm vừa hút sáo luôn mồm thật vui vẻ.
Từ sau bửa diểm tâm Diễm cứ ở riết trong phòng tự nhiên bây giờ ló ra ngồi ở phòng khách tư lự. Đạt tắm xong vào phòng thay quần áo thì chợt có tiếng gõ cửa:
– Cậu đi đâu… vậy?
Đạt miểm cười một mình mảng nguyện.
– À cậu đi lại bạn chơi đó mà…
Không nghe tiếng đáp lại nhưng chẳn có tiếng bước chân đi. Chợt:
– Chừng nào cậu về? Cậu có về ăn cơm tối không?
– Cậu cũng không biết… thì cháu cứ ăn trước đi đường có chờ.
Tiếng bước chân thình thịch kèm theo giọng Diễm nói như khóc:
– Biết vậy đi theo ngoại chứ ở nhà lam chi… hứ… thấy ghét!
Sau đó là tiếng cửa phòng đóng đến rầm tức giận. Đạt cười thỏa mảng.
Rình rang môt cách cố ý sau đó đạt rời nhà không thèm đếm xỉa gì đến Diễm đi thẳng.
Đi loanh quanh thăm và chúc tết muộn vài người bạn lấy lệ ra điều thản nhiên nhưng trong lòng Đạt chỉ mong trời mau tối. Vài người bạn rủ ren Đạt chơi bài hay đi xem phim Đạt từ chối tất. Anh cứ nhìn đòng hồ lia lịa. Quái ngày hôm nay sao lại dài đến thế!
Đến 6 giờ đạt quyết định về nhà. Nhà tối om và không một tiếng động. Đạt lẳng lặng đi thay quần áo xong làm bộ đi mạnh ngang cửa phòng cháu chợt nghe tiếng Diễm khóc thút thít cố ý cho chú nghe. Anh dừng lại:
– Diễm! Sao vậy hả?
Không có tiếng trả lời nhưng tiếng khóc lớn hơn.
Đạt đẩy cửa bước vào với tay bật đèn vừa thoáng thấy Diễm kéo chăn trùm kín đầu.
– Tắt đèn! Tắt đèn!
Tắt đèn phòng trở lại tối mờ mờ. Anh đi lại giường ngồi xống. Tiếng khóc im bặt. Đạt kéo mền đưa tay vuốt đầu cháu. Diễm lại thút thít nhưng rât nhỏ. Đạt tỏ ý muốn nằm xuống bên cháu Diễm nhích người xít vào trong. Thấy chắc ăn Đạt nằm nhẹ nhàng bên cháu quay qua dổ dành. Anh đưa tay ôm cháu vào lòng:
– Sao cháu khóc? Nin đi! Có cậu đây…
Chợt Diễm đấm thình tịch vào chú khóc to.
– Cậu bỏ cháu ư… bỏ cháu ư! Ghét cậu… ư! Về mét bà cho coi hu hu…
Chết mẹ hay nó khóc chỉ vì sợ ma. Vậy là bài toán mình tính trật lất chăn.
Đạt làm bộ ôm cháu chặt hơn tương kế tựu kế vỗ về.
– Nói bậy cậu đây nề.
Vừa nói anh được thể ôm cháu chặt hơn. Tay anh linh hoạt vuốt ve lưng cháu một cách đệu nghệ. Anh đạp tuột cái mền ngăn cách xuống đất ôm gọn cháu vào lòng. Diễm nín khóc nhưng vẩn còn thút thít nhưng nghe biết ngay chỉ là giả bộ. Cậu cũng gỉa bộ không kém. Cậu Đạt hôn tới tấp miệng luôn mồn.
– Cậu xin lỗi, câu xin lỗi cậu thương cháu lắm mà…
Môi cậu vừa nói vừa di chuyển xuống cổ, sau vành lỗ tai… Tay thì thoa lưng giờ đã dời xuống mông cháu.
Diễm ép sát người vào chú thân yêu. Hai gò ngực nhọn săn cứng ép vào ngực Đạt. Anh luồng tay dưới áo thoa lưng cháu, môi anh hôn lên mặt lên múi cháu và từ từ hai cặp môi quyện lấy nhau.
Dương vật Đạt nở to và chĩa thảng tới trước châm chọc phần hạ bộ Diễm. Tay anh đieu luyện lần xuống mông bên trong quần Diễm. Anh vuôt ve đê mê bờ mông tròn lẳn của cháu và từ từ tuột dần xuống dưới. Qua khỏi mông cái quần lụa mỏng trơn tuột xuông chân Đ nghéo ngón chân cái hất nhẹ là xong. Anh lật ngửa cháu ra miệng không rời môi cháu kéo áo lên vuột ra khỏi đầu. Khi áo đến miệng Đạt nhanh nhẹn dời môi xuống ngực mống trọn núm vú đang căng phồng… Thế là hết… cậu cháu gì nửa!
Căn phòng giờ chỉ còn nghe hơi thở đứt đoạn, tiếng sột soạt của áo quần và giường chiếu. Đạt âu yếm liếm hết cơ thể trần truồng của Diễm. Cháu rướn người trong hoan lạc đáp lại dù không nói một lời. Đạt thấp xuống bụng… xuống nữa… Diễm cong người chịu đựng trong hoan lac. Hơi thở Diễm như co tiếng rên.
– Cậu ơi… thương con nghe…
Đạt thấp đến vùng tử huyệt Diễm banh hai chân dân trọn cái mu lồn cao tròn ướt nhòe nhẹp nước dâm thủy. Đạt liếm chung quanh bẹn, lông lồn nay đã dầy và rậm hơn. Hai mép lồn từ ngày được đụ sưng lên khác trước nhiều. Anh liếm đến hột le thì Diễm không còn chịu nổi nữa rên xiết:
– Chết con cậu ơi! Con đơi cậu cả tháng nay! Đêm nào cũng thế cậu ơi!
– Cậu đâu biết đâu! Cậu muốn vô phòng con nhưng cậu sơ con không chịu.
– Hôm đó con đã cho cậu rồI mà… ui cha… cãu ơi! Làm… như… hôm no đi!
Đạt cũng đã chịu hết nôi rồi. Anh trồI lên ngang tầm lòn cánh tay xuống nách cháu miệng anh gói trọn môi thơm ngon của Diễm. Cu anh cương cứng đam lăm lăm chĩa thẳng mấp mé cửa lồn lồ lộ. Anh quét lên quét xuống trên đầu cu đã đủ trơn ướt. Diễm nẩy mông banh háng chờ đợi. Đạt canh ngay ngắn đẩy vào. Quy đầu chui vào lồn chật chộI nhưng khong bị cản trở gì. Cái lồn chỉ mới được đụ lần thứ nhất nay đã kéo da non ngứa ngáy hành tộI Diễm mỗi ngày nay được nong vô sướng làm sao. Diễm rên thỏa thích vì chỉ có hai cậu cháu. Diễm cào cấu trong niền hoan lạc tột cùng. Diễm hẩy lồn lên và không còn kiềm chế nổI:
– Cậu ơi! Chết Diễm rồI ư… ư… cháu sướng lắm cậu ơi!
Đạt nghe tận tai lờI dâm dục thoát ra từ cửa miệng đứa cháu đoan trang. Anh không còn kèm chế được nữa. Anh ghì lấy Diễm miết lia lia con cặc to dài chọt vô cái lồn đầy nước dâm khí tao ra tiêng kêu ộp ẹp. Tiếng thở va rên rỉ của Diễm đến giai đoạn chót. Cả hai cùng một lúc gào lên như mèo mắc lẹo.
– Cháu sướng cậu ơi! Ơi cha ơi mẹ ơi… chết con… trờI ơi sướng… quá!!
– Cháu ơi cậu sắp bắng khí vào lồn cháu đây… ôi… Diễm ơi!
Đạt cong người Diễm thở dồn dập đón nhận từng đợt khí của cậu bắn vào lồn. Hai than thể nhập một ghì, siết, nắc, hẩy lia lịa như hai cái máy không hồn.
Ngoài trời tối đen như mực, trong phong hai cậu cháu ngủ vùi sau con truy hoan công khai không còn lén lút hay thẹn thùng gì nữa.
Tác giả: Chú Tư Cầu
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cậu cháu |
Tác giả | Chú Tư Cầu |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện loạn luân, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 16/09/2020 03:29 (GMT+7) |