Thực ra, mấy hôm rày thời tiết bỗng nhiên thay đổi làm cho Hoàng bị cảm cúm sơ sơ, chàng không thấy có nhiều hứng thú để hàng đêm cùng Thủy làm tình. Vì vậy, cả hai người đều bất đắc dĩ “ngưng bắn”, làm cho Thủy cũng cảm thấy rất thèm. Tuy nhiên, nàng biết rằng bên cạnh nàng bây giờ, ngoài Hoàng là người chồng chính thức, Thủy còn có thêm Thuận là người bạn đồng hành trong những lúc nàng bất chợt nổi cơn dâm. Và Thủy cũng biết được rằng, đó cũng là một điều hợp lý để cho Thuận khỏi phải cảnh “nầm không” trong lúc Tâm bị bệnh nằm yên một chỗ. Đã hai lần Thủy ra phòng ngoài nhắc điện thoại gọi sang nhà Thuận, nhưng chỉ có tiếng của Tâm ở đầu giây. Thủy ngần ngại cúp ngang. Nhưng sau nhiều lần nàng phải lên tiếng giả vờ thăm hỏi về bệnh tình của Tâm:
– Tâm nằm một chỗ rồi Thuận có lo nấu nướng gì không?
Tâm vô tình không biết được hậu ý của Thủy. Nàng thật thà trả lời:
– Tụi này ăn uống cũng bình thường vậy thôi. Ban ngày Thuận bận việc ở ngoài shop, đến chiều trước khi về nhà, Thuận ghé tiệm lấy thức ăn nấu săn chứ đâu có thời gian đi chợ nấu lấy ở nhà. Mấy lần Thủy gọi thăm, Tâm đều nói lại cho Thuận biết hết đó chứ. Nhưng có lẽ làm việc cả ngày mệt, nên Thuận chỉ ừ hữ rồi đi ngủ rất sớm. Tội nghiệp Thuận, từ hôm Tâm đau, anh ấy kém vui hẳn đi. Quả là “tội nghiệp” Thuận thật! Nhưng thay vì mệt vì phải làm việc, chàng lại bị mệt vì một cái lồn khác mới mẻ và đẹp đẽ hơn, cho nên cả hai người đàn bà đều vô tình không hề hay biết…
Từ ngày Thuận có mối dây quan hệ xác thịt mật thiết với cô dược sĩ xinh đẹp và quý phái Christine, chàng trở nên kín đáo khác thường. Thuận tự tạo cho Tâm cái cảm giác, chàng là một người rất chân chỉ, từ khi Tâm bị bệnh phải nằm tịnh dưỡng, hàng ngày Thuận đi về rất đúng giờ. Ít thấy khi nào chàng vắng nhà ban đêm ngoại trừ một vài lần Thuận gọi về từ xưởng sửa xe nói cho Tâm biết rằng, chiều nay chàng sẽ đi thư viện truy tìm một cuốn sách kỹ thuật, có thể sẽ về trề hơn thường lệ. Và Tâm hoàn toàn không chút nghi ngờ. Đó là những lần Thuận và Christine không thể hò hẹn nhau tại nhà nàng vào buổi tối vì có mặt của cha mẹ nàng. Họ hẹn nhau ở những chỗ khác, ăn uống qua loa rồi tìm một cái motel nào đó, đưa nhau vào lâm trận liên miên.
Quả đúng như kinh nghiệm đã nhắc nhở cho Thuận biết, từ ngày Christine ăn trúng bả dục tình của Thuận rồi, nàng mê Thuận như điếu đổ và rồi nàng lao đầu vào những cuộc làm tình điên mê bất cứ lúc nào Thuận ngỏ ý.
Khác hẳn với dáng vẻ đạo mạo trí thức của Christine bên ngoài. Bây giờ Thuận là “con ong đã tỏ đường đi lối về…”, còn Christine là người “biết mùi chùi không đi…”
Cả hai đều có lý do để hẹn hò và cho nhau những giây phút ái ân nồng cháy. Họ quên hết những bối cảnh chung quanh, sống hết cho nhau bằng những cơn thống khoái miệt mài.
Thảng hoặc đôi khi cả hai rủ nhau cùng diễn lại vở tuồng cũ y như lần đầu tiên tại ngay căn phòng ngủ ở nhà riêng của Christine, nếu không thì tại những nơi chốn xa lạ như trên đã nói Thuận lấy làm mãn nguyện trong lòng. Chàng tự xem như mình đã làm xong bổn phận với người con gái tên Tâm mà lâu nay hai người đã sống chung trong cảnh “già nhân ngãi non vợ chồng”. Bây giờ thì Thuận đang có đồ chơi mới, đẹp hơn, mới hơn, lịch sự hơn Tâm với Thủy nhiều phần… Chàng tự cho mình cái quyền được xao lãng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cái chai em cầm |
Tác giả | Trần Đại Dư |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bác sĩ - Y tá, Con gái nứng lồn thủ dâm, Địt đồng nghiệp, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện của kiều bào, Truyện les, Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn |
Ngày cập nhật | 01/09/2020 03:29 (GMT+7) |