– Thằng Khánh đi với thằng nào tối qua vậy?
Hào lơ đãng nhìn Thy đáp:
– Tao đâu biết. Mày có cần giận dữ với tao vậy không?
Thy vận tức tối:
– Mày và nó đi chơi với nhau hằng mấy tháng nay, vậy mà mày nói không biết là sao?
Hào nhún vai:
– Tao chỉ dẫn nó vô mấy quán Bar, ờ… vũ trường nữa. Nhưng nó quen bạn thì tao cấm sao được?
Thy nói gần như hét vào mặt Hào:
– Sao mày dẫn nó đi mấy chỗ đó?
Hào phân trần:
– Không phải tao dẫn, nó muốn đi mà!
Thy lồng lên:
– Mày thật quá đáng. Mấy chỗ đó đâu phải để cho nó tới? Lẽ ra mày phải nói cho tao biết trước chứ…
Hào ngạc nhiên trước thái độ của Thy, hắn bèn chận ngang:
– Mày… sao vậy? Ghen hả?
Thy giật mình, anh khựng lại rồi đáp qua loa:
– Đâu… tại Dũng nó trông cậy vào tao lo cho thằng Khánh. Nếu nó trở nên như mày thì tao ăn nói sao với thằng Dũng đây?
Hào gật gù:
– Ờ… trách nhiệm cao cả quá.
Thy được nước làm luôn:
– Dĩ nhiên. Vả lại mày là bạn nó mày cũng nên chỉ cho nó cái gì nên, cái gì không chứ? Mày để cho nó qua lại, quan hệ với đủ loại thành phần như vậy thì còn gì là nó nữa hả?
Hào bị Thy lên lớp đỏ ngầu mặt lại, hắn nhịn không nổi nữa bèn quát:
– Mày tưởng tao muốn lắm sao? Mày nghĩ xem, có ai như tao không? Yêu như điên mà không thể nói được. Còn đi chơi thì chở người mình yêu đi cho thằng khác nó dựa vai, ôm ấp rồi cua đi “ngủ”. Có lúc tờ mờ sáng thì phải chạy tuốt ở đâu đó xa lắc mà chở nó về. Mà mày biết nó ở đâu không? Khách sạn đó! Lần nào lên xe tao là nó đều lăn ra ngủ khì, mùi rượu nồng nặc đến nhức mũi. Còn tao thì sao? Giống một thằng tài xế tình nguyện điên vì nó. Đêm nào không chở nó về nhà là cả đêm đó tao thức trắng. Rồi có lần nó còn bị người ta đánh, chân tay nó bầm tím, mặt trầy trụa hết, vai bị cắn rách cả áo, túa máu ra bê bết. Nhìn nó chẳng khác nào một thây ma bị quăng ngoài nghĩa địa, phải trốn trong nhà cả tháng trời, cả tụi bay nó cũng không cho tao nói. Rồi thì sao, mấy ngày đó nó chỉ biết ôm tao mà khóc. Tao còn đau hơn nó gấp trăm lần, có muốn khóc cũng chẳng khóc được. Mày thấy sao? Tao vui lắm hả…
Hào giơ tay dộng mạnh một cái vào tường thỏa cơn tức tối. Thy nghe mà lỗ tai anh như lùng bùng muốn điếc đi. Anh không thể ngờ có sự thật phũ phàng như vậy. Anh nhìn Hào, hắn đang khổ sở, nước mắt hắn như trực tuôn ra ngoài. Từ hồi làm bạn đến giờ, anh chưa bao giờ thấy hắn khóc, chưa bao giờ thấy hắn đau khổ vì bất cứ ai hết. Thy bỗng nhiên cảm thấy thương Hào vô hạn. Thy khẽ lại gần Hào, anh quàng tay ôm lấy Hào khẽ nói:
– Tao xin lỗi. Có lẽ tao sai.
Hào quay sang nhìn Thy, rồi hắn nở một nụ cười lạt lẽo:
– Chẳng có ai sai hết. Tao chỉ muốn mày và tao cảm thấy nhẹ ghánh trong chuyện này thôi. Tao biết bấy lâu mày bảo bọc nó như một người anh, hoặc người yêu tao cũng không biết. Nhưng mà mày hãy hiểu, nó lớn rồi! Nó có quyền quyết định cuộc đời của nó, mày hiểu không? Trách nhiệm của mày không phải ở chỗ đó.
Thy lặng lẽ gật đầu:
– Có lẽ nó đang làm gì chính nó cũng không biết.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bí mật trái tim |
Tác giả | Latino |
Thể loại | Truyện sex gay |
Phân loại | Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính |
Ngày cập nhật | 04/08/2020 11:42 (GMT+7) |