– Oe oe oe…
Vuơng Công Công lật đật chạy ra báo tin:
– Trân Phi đã sinh hạ hoàng tử, cung chúc Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn tuế.
Rồi thì cả gian điện đó từ cung nữ thái giám thị vệ đều cùng quỳ xuống tung hô Triệu Cát. Mặt rồng nở nụ cười lớn. Lập tức chạy vào trong tới bên Trân Phi. Trân Phi vẻ mặt mệt mỏi nhưng cũng hết sức vui mừng gắng cười nhìn Triệu Cát. Hắn ân cần đặt nàng nằm lại như cũ rồi nói:
– Cuối cùng Đại Tống ta cũng đã có người kế thừa mai sau, trẫm thật cảm ơn nàng lắm Trân Phi.
Trân Phi mỉm cười định nói nhưng duờng như nàng yếu quá nói không ra câu. Triệu Cát thấy vậy lại nói tiếp:
– Nàng mới sinh hạ hoàng nhi, còn chưa khang phục, nàng cứ nghỉ ngơi để trẫm bồng hài nhi một lát đã.
Trân Phi khẽ gật đầu nhắm mắt lại để duỡng thần, nụ cười trên miệng vẫn chưa thôi. Triệu Cát vụng về bế tân hoàng nhi của mình, đó là đứa con đầu lòng của hắn. Hướng Thái Hậu cũng đến gần để nhìn cháu đích tôn, cản gian phòng duờng như rất hân hoan hạnh phúc, bọn cung nữ thái giám nịnh nọt liên hồi.
– Hoàng Tử thật có nét tựa như Long Nhan của hoàng thượng, Đại Tống ta lại có phúc lớn rồi.
– Hoàng Tử nhất định sau này sẽ là trụ cột của nước nhà, oai dũng bình Liêu phạt Hạ tạo phúc lớn cho muôn dân.
– Hoàng Tử nét mặt phúc hậu nhất định sẽ là một hiếu tử.
Rồi thì dua nịnh đủ kiểu khiến cả Triệu Cát và hướng Thái hậu đều rất khoái chí ban thưởng hậu hĩ cho những kẻ dua nịnh đó. Hướng Thái Hậu tranh bồng cháu, vừa nựng đứa bé bà vừa nói:
– Hoàng tôn của ta là đích tôn, là hoàng truởng tử, đã vậy nét mặt đều rất giống Hoàng thượng, theo ý ta hãy phong cho Hoàng điệt là Thái Tử không biết ý hoàng thượng ra sao?
Nghe đến đây thì Trân Phi đang rất mệt mỏi cũng lập tức lấy lại thần khí, tập trung hồi hộp lắng nghe. Triệu Cát vẫn nhìn hoàng nhi của mình, cười lớn nói:
– Tất nhiên, tất nhiên, lập truởng tử nối dõi là cái đạo ngàn đời nay, huống chi Hoàng nhi của trẫm có cốt cách phong thái giống trẫm ngay từ khi mới lọt lòng. Ngày mai thượng triều trẫm sẽ gia chiếu sắc phong Hoàng nhi làm Thái Tử, Thái Hậu không nhắc trẫm cũng phải làm như vậy.
Trân Phi mừng lắm, thở vội rồi lại nằm yên đó như không biết gì. Lòng nàng không khỏi vui sướng. Từ nay vị thế trong cung còn ai bằng nàng nữa. Mẹ nhờ con mà hiển quý là chuyện tất nhiên trong cung.
Hướng Thái Hậu nghe xong vô cùng đẹp ý nói tiếp lời:
– Hoàng thượng thật là anh minh, nhưng Hoàng thượng cho Hoàng điệt của ta danh phận mà không cho nó một cái tên thì liệu có phải hồ đồ không?
Triệu Cát dành hoàng nhi từ tay hướng Thái Hậu bế rồi nói:
– Trẫm vui quá mà quên hết cả. Sau này Hoàng Nhi sẽ kế thừa đại thống, trẫm mong muốn mọi mặt hoàng nhi đều thật hoàn thiện hoàn mỹ, là rồng trong loài người. Nay trẫm ban tên là Hoàn. Thái Tử Triệu Hoàn.
Bọn hạ nhận lập tức quỳ xuống tung hô:
– Hoàng thượng vạn tuế, thái tử thiên tuế, Hoàng gia đại Tống vạn niên giai phúc.
Ngày hôm đó trong cung mở tiệc rất lớn, văn võ bá quan đến chúc mừng thật đông. Ai cũng hân hoan cả. Hoàng Thái Tử Triệu Hoàn của chúng ta ra đời như thế đó. Lúc bấy giờ là năm 1100, năm Tống Cao Tông nguyên niên thời điểm mà bề ngoài thì thái bình nhưng bên trong đã nội loạn của Trung Quốc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bắc Tống diệt vong |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bắn tinh lên mặt, Đụ lỗ đít, Đút tay vào lỗ đít, Sex bú vú, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện phá trinh |
Ngày cập nhật | 26/09/2020 18:29 (GMT+7) |