Tôi mừng suýt rơi nước mắt. Beck đã tỉnh và còn nhớ tên tôi. Vậy là đầu óc anh không sao.
– Bình tĩnh đi anh. Anh đang nằm ở bệnh viện. Khỏe thôi mà. Chỉ gãy tay trái thôi. Còn may chán.
Beck nhìn cái tay băng bột trắng xóa, nhếch mép cười.
Hai ngày nay Beck hôn mê bất tỉnh. Sau cái vụ ngã thang leo trong chuồng bò, bác sĩ bảo phải chờ anh ấy tỉnh lại mới biết chắc đầu anh có tổn thương gì không. Thật đáng buồn. Tai nạn làm anh gãy cánh tay trái, mặt thì sưng vù. Bên cạnh đó, vì Beck mà nhiều người trong nhà cãi vã nhau. Mẹ tôi bảo ba tôi không nên mời Oliver và Helen đến ăn tối. Mẹ trách bố vốn biết Beck yêu Helen còn mời vợ chồng cô ta đến làm gì. Mẹ tôi luôn yêu thương Beck như con ruột.
Helen có vẻ rất hối hận. Chị ấy biết chắc Beck bị tai nạn là vì chị ấy. Tôi nghe Venus kể lại Helen đã bật khóc khi Eric về nhà báo tin có thể Beck bị tổn thương não. Nhưng bây giờ thì ổn rồi.
Đáng buồn hơn, Eric đã giận tôi. Anh mắng tôi vì sao không theo sát Beck. Anh trách tôi đã quá lơ là. Khi tôi nói muốn để Beck một mình, Eric đã quát vào mặt tôi rằng tôi tuy to xác nhưng vẫn là một đứa con nít, không biết suy xét. Những điều đó làm tôi đau lòng.
Hai ngày nay tôi túc trực trong bệnh viện. Eric chỉ vào viện một lần. Sau đó anh ở lì ở nhà tôi. Tôi biết anh vừa không muốn gặp tôi vừa sợ phải gặp mặt Beck, nằm im trên giường với cái đầu và cánh tay băng trắng xóa. Mọi người nghĩ tôi ở lại bệnh viện là để làm tròn nghĩa vụ người em. Nhưng những ngày qua tôi đã chăm sóc Beck như một chàng trai chăm sóc một cô gái trong trái tim mình.
Suốt hai ngày ở bệnh viện, tôi suy nghĩ rất nhiều. Mối quan hệ giữa ba chúng tôi giờ đây chắc chắn phải thay đổi, rất nhiều và rất lớn. Beck có thể chẳng bao giờ gần chúng tôi nữa và Eric có thể chẳng bao giờ tha thứ cho tôi nếu Beck có chuyện gì xảy ra. Ngay cả khi Beck đã tỉnh dậy và đã bình thường, cách đối xử giữa tôi và Eric chắn sẽ thay đổi.
Chúng tôi gặp nhau ở nhà. Mẹ vào thay cho tôi về nhà tắm rửa nghỉ ngơi. Eric đứng ở cầu thang, nhìn tôi, muốn nói một điều gì đó. Tôi tính đi xuống và trò chuyện với anh. Nhưng những lời anh nhiếc móc tôi lại vang lên. Một thằng nhóc không biết suy sét. Không, ít nhất anh ấy phải xin lỗi tôi. Tôi không dễ gì làm lành nhanh như vậy.
Tôi tắm, ăn chiều rồi đi ngủ sớm. Tôi ngủ rất ít những ngày qua và giờ thì tôi rất cần được nghỉ ngơi. Tôi mong sau nghỉ ngủ xong, sáng mai thức dậy mọi thứ sẽ tốt lành.
Nhưng lại có thêm một chuyện đau lòng. Tối hôm qua Eric vào thăm Beck. Sáng nay, khi tôi còn đang ngủ, Eric đã đón chuyến xe sớm về nhà. Chị Christina nói anh ấy cần phải giải quyết một số giấy tờ về nhân thân nhưng tôi không tin. Anh ấy làm vậy là muốn trừng trị tôi.
Nhìn gương mặt ửng hồng của Christina, tôi biết trước khi Eric về hai người đã làm tình với nhau. Anh ấy có thể làm điều đó với tôi, trước hoặc sau khi làm với chị Christina. Nhưng anh ấy bỏ mặt tôi. Anh ấy về mà không nói một tiếng. Tôi thấy chán nản.
Hai ngày sau thì Beck đi lại được. Anh xuất viện về nhà. Bố bắt anh nằm nghỉ trên giường nhưng tôi biết đời nào anh ấy chịu được. Beck là người của hoạt động.
Buổi chiều thì Beck đã lết ra khỏi giường. Mặt dù mẹ tôi bắt anh quay lại phòng nhưng ngay khi bà đi khỏi, anh lại chùn ra phòng khách. Hai chúng tôi ngồi coi bóng chày, bàn luận sôi nổi về bộ phim nhiều tập gia đình tôi hay xem. Tuyệt nhiên không có chuyện Helen và Eric ở đó.
Sáng hôm sau thì Beck mò ra vườn. Công việc ở chuồng bò vẫn chưa có ai thay. Đang là mùa xén lông cừu nên mọi người rất bận rộn. Mấy con bò giờ là trách nhiệm của tôi nhưng mấy cái mái hiên vẫn chưa có ai sửa.
Tôi đi theo Beck. Tôi đoán anh ấy cố sửa cái mái hiên nốt. Nhưng không. Beck đi dạo. Tôi nghĩ anh đã vui vẻ lên rồi nhưng giờ, với đôi mắt buồn đầy xao động, tôi biết anh lại đang nghĩ về Helen.
Phía bên kia hàng rào chếch về hướng bắc là căn nhà cả gia đình Helen đang trú ngụ. Beck đang nhìn về đó. Helen là một cô gái đẹp. Cái xứ sở của chúng tôi vẫn sinh ra nhiều người đẹp. Tôi thấy chạnh lòng. Beck đang cảm thấy bất lực. Beck nghĩ Beck đã quên được Helen nhưng giờ đây, khi chị ấy xuất hiện trước mặt, anh lại thấy tâm hồn xao động.
Beck đi vào chuồng bò. Tôi nghe tiếng búa gõ. Thật nguy hiểm khi lại đứng trên thang và làm việc với một cánh tay lành lặn. Tôi dự định sẽ vào chuồng bò và giúp đỡ Beck nhưng chợt nhận thấy một bóng người. Helen đang đi lại gần trang trại chúng tôi. Chị ấy chui qua lớp hàng rào và tiến gần về phái tôi. Tôi núp vội vào sau bức tường và nhìn chị ấy đi vào trong chuồng bò.
Tôi biết rằng, đứng từ phía bên kia, chị helen có thể thấy được những hoạt động của anh Beck từ nãy giờ.
Tôi ló mắt nhìn vào khe hở nhỏ trên bức tường. Beck vừa nhảy xuống khỏi chiếc thang. Helen đang đó thinh lặng hồi lâu. Cả hai đang rất xúc động… Rồi hai người nói với nhau một điều gì đó. Và Helen khóc. Beck ôm chầm lấy chị ấy. Một cách tự nhiên, cả hai cuốn vào nhau và môi Helen bắt đầu bám vào môi Beck. Helen với tay ra đằng sau, kéo fec mơ tua xuống. Thân hình kiều diễm của chị ấy hiện ra, thật đẹp và lôi cuốn.
Tôi thấy Beck sững người trước hành động đó của Helen. Nhưng rồi anh nhanh chóng nhập cuộc. Bằng cánh tay phải nặng nhọc, anh vuốt ve bầu ngực tròn lẳn của Helen, ban đầu là bên ngoài lớp áo ngực màu trắng tinh. Sau đó, Beck luồn tay vào bên trong lớp áo và nắm chặt lấy nhũ hoa. Tôi thấy Helen cong người lên và thở dốc.
Beck nằm dài ra bãi rơm khô. Tôi nhắm nghiền mắt lại khi thấy Helen ngồi lên trên cu của Beck nhưng chỉ một phút sau thì tôi lại quay đầu lại. Tôi bị cuốn vào cuộc làm tình vụn trộm đó. Tôi như điên người lên. Beck của tôi, con cu to và đầy sức sống đó, đang ra vào trơn tru trong cái lồn của Helen. Cả hai người rên rỉ thật lớn và dù đứng sau bức tường dày, tôi vẫn nghe được từng tiếng một.
Tôi bấu tay vào bức tường chỗ tôi đang đứng, năm đầu ngón tay tôi bật tóe máu nhưng tôi không để ý. Mắt tôi đã bị từng hành động của Beck cuốn lấy. Anh ngồi dậy, dựa lưng vào tường còn Helen vẫn ngồi trên và tiếp tục nhúng nhảy trên người Beck. Với tư thế này, Beck vừa làm tình với Helen vừa ngoạm chặt được bầu vú của chị ấy. Tôi cảm nhận được sự say mê và điên đảo của Beck qua ánh mắt đắm đuối của anh. Beck của tôi giờ đang nằm trong vòng tay một người khác.
Ngay khi Beck rú lên vì sung sướng khi xuất tinh, tôi lầm lũi bước vào nhà. Tôi không nhớ mình về bằng cách nào vì trong suốt thời gian đó, tôi chỉ mãi nghĩ về Beck. Tôi thật sự đã yêu Beck một cách chân thành và mặc dù đã chuẩn bị tinh thần để chia sẻ anh với người khác, tôi vẫn chưa chấp nhận được sự thật đáng buồn đó.
Khi nghe tiếng của Beck bên ngoài cửa, tôi tự nhiên muốn tránh mặt anh. Tôi nói với mẹ muốn đến quán Bar Gió Lốc một chút để gặp bạn bè cũ, và trước khi mẹ kịp đồng ý thì tôi quay ngoắt bỏ đi.
Tôi kêu một ly rainbow 7 màu để uống. Anh chàng Bartender nhìn tôi chằm chặp đến mức tôi thấy bối rối và tôi phải trấn an với anh ta là tôi đã đủ tuổi uống rượu. Tôi uống hết một ly, mong cho mình say nhanh nhanh để quên hết mọi nỗi phiền nhưng rồi tôi vẫn tỉnh táo. Tôi kêu thêm 1 ly nữa.
– Cho tôi 1 ly giống cậu ấy.
Tôi quay lưng sang, người đang ngồi kế tôi nãy giờ là Oliver – chồng Helen. Anh ta nhìn cũng rất buồn, hệt như tôi vậy.
Sau khi tôi uống đến cái ly thứ ba, còn anh ấy vừa nốc cạn ly thứ hai, chúng tôi bắt đầu mở miệng.
– Em đến đây làm gì? Chỗ này không dành cho con nít.
– Anh đến đây để làm gì? Chỗ này cũng không dành cho đàn ông có vợ!!!
– Chỉ không dành cho những người đàn ông có vợ và sống hạnh phúc.
– Anh nói gì vậy? Đừng đùa với em mà…
– Ừ. Nhìn bề ngoài chúng tôi hạnh phúc lắm phải không? Xứng đôi lắm phải không? Cô ấy đẹp và anh cũng đẹp, cô ấy giỏi và anh cũng giỏi… Không đâu, giả dối hết đó. Anh tưởng mọi thứ sẽ ổn sau khi chúng anh cưới nhau. Nhưng đổ bể hết rồi. Đến chiều nay là không cứu vãn được nữa rồi.
Lòng tôi quặng lại. Anh ấy nói hệt như anh ấy biết có chuyện đã xảy ra trong chuồng bò. Xương sống tôi lạnh như băng. Tôi nín khe và nhìn anh ấy dò xét.
– Muốn nghe chuyện của anh không? Nghe rồi em sẽ hiểu!
Chúng tôi ngừng một chút khi người phục vụ đem đồ uống tiếp đến chúng tôi. Oliver nốc cạn còn tôi thì ngồi chờ đợi.
– Anh gặp Helen tại trường đại học. Gặp là yêu ngay. Trước đó anh chưa từng yêu cô gái nào cả. Helen dường như sinh ra là của riêng anh. Chúng anh rất lý tưởng khi cặp bồ với nhau. Nhưng làm vợ chồng thì không ổn… Anh… chưa bao giờ có thể làm hài lòng phụ nữ trên giường.
– Ôi trời, anh say rồi, em thấy anh khỏe mạnh mà… không lý nào anh bị bất lực.
– Không, anh không bị bất lực. Nhưng có một rào cản tâm lý ngăn trở anh làm chuyện ấy thành công với phụ nữ.
– Chúa tôi! Rào cản nào?
– Thuở nhỏ anh sống với bà ngoại và cậu. Cậu anh hơn anh 16 tuổi. Khi anh mừng sinh nhật 15 của mình thì ngay đêm đó, cậu anh lao vào phòng anh… Kể từ đó, anh không dứt ra được sự đen tối không cùng đó. Có lúc anh ghê tởm bản thân mình, anh đã từng bỏ đi xa. Nhưng anh không cầm lòng được. Anh lại trở về bên cậu ấy… Cho tới khi cậu ấy qua đời, anh mới có đủ nghị lực để làm lại mọi thứ từ đầu.
– Vậy thì tốt rồi.
– Không đâu, không dễ như vậy đâu. Mỗi khi anh giao hợp với chị Helen, anh lại liên tưởng đến…
– Em hiểu, anh lại nhớ đến cậu anh chứ gì?
– Không, anh không yêu cậu của anh. Chỉ đơn giản là tình dục. Khi giao hợp với Helen, anh liên tưởng đến… Anh… anh mất phương hướng, anh không tìm được sự hứng thú khi làm tình với vợ mình do đó anh cũng không làm cho chị ấy vừa lòng.
Nói tới đó, Oliver chộp lấy ly rượu của tôi trên bàn và nốc cạn. Tôi đặt một tay lên vai anh và an ủi.
– Em hiểu được sự khó khăn của anh mà.
– Em làm sao mà hiểu chứ? Em không biết đâu… Helen đã thử trái cấm một lần rồi. Cô ấy có thú nhận với anh khi chúng anh quen nhau ở trường Đại học. Cô ấy đã làm tình với Beck nhà em… Anh chắc cô ấy rất sung sướng. Phụ nữ mà, khi họ biết thế nào là lạc thú thì họ không bao giờ ngừng được. Anh không thể chiều chuộng cô ấy. Do vậy cô ấy lại đi vụng trộm một lần nữa.
Tôi run bắn người lên. Chẳng lẽ lúc đó, Oliver cũng có mặt nữa sao?
– Chiều nay, sau khi đi dạo về, Helen có khóc với anh. Cô ấy thú nhận đã đi gặp Beck. Hai người đã giao hoan ân ái với nhau. Anh điên người lên. Helen nói chỉ yêu mình anh nhưng cô không cưỡng lại được Beck. Cô ấy thấy có lỗi vì làm Beck bị thương và cô ấy muốn chuộc lỗi bằng thân xác mình. Phải. Cô ấy đã làm như vậy đấy. Thật đáng khinh bỉ. Một lần hôm nay, rồi sẽ có thêm lần thứ hai và lần thứ ba… Anh không chịu nổi nữa rồi nhưng anh phải làm gì đây?
– Không thể có lần thứ hai đâu. Em sẽ không cho phép làm như vậy. Beck không được làm như thế một lần nữa. Anh ấy không được quyền lừa dối em thêm một lần nào khác.
Oliver nhìn tôi kinh ngạc.
– Có muốn nghe chuyện của em không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Anh em rể |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex gay |
Phân loại | Truyện đam mỹ, Truyện đồng tính, Truyện sex vần A |
Ngày cập nhật | 12/05/2020 01:50 (GMT+7) |